🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hằng ngày, thái y vẫn kê thuốc, châm cứu cho Ninh Bảo Chiêu, Nam Cung Vân Duật vẫn luôn chăm sóc nàng từng chút một dù là chuyện ăn uống hay y phục, xoa bóp chân cho nàng. Các vết thương trên người nàng đã lành hẳn mà không để lại sẹo. Chỉ có điều Ninh Bảo Chiêu vẫn mai trong tình trạng hôn mê

Thấm thoát đã hơn hai tháng trôi qua, Nam Cung Vân Duật sắp mất kiên nhẫn hỏi thái y

- Tại sao đến giờ nàng ấy vẫn chưa tỉnh ?

Trưởng thái y suốt thời gian này vẫn ở Hàng Châu. Ban đầu nhiều người phản đối Hàn Vũ Vương mang trưởng thái y ra ngoài nhưng không biết hắn dùng cách gì hiện giờ các quan đã ngưng phản đối, bệnh tình của của các quý nhân đều giao cho phó thái y và thái y viện chữa trị. Trưởng thái y ngày nào cũng gặp khuôn mặt u tối của Hàn Vũ Vương, ông đã quá quen nên vẫn bình tĩnh trả lời:

- Vương gia, quận chúa là đang trong quá trình phục hồi, vẫn cần thêm thời gian

Nam Cung Vân Duật hết cách, trưởng thái y nổi tiếng y thuật tinh thông, hiện giờ hắn không tìm được người tốt hơn nên đành lưu ông lại. Nam Cung Vân Duật phất tay bảo ông lui ra, bản thân tiến lại gần giường, hắn sờ vào khuôn mặt an tĩnh đang say giấc của nàng, không giống như hồi mấy tháng trước, nàng vẫn luôn quấn quýt lấy lòng hắn, trông rất hoạt bát đáng yêu. Nam Cung Vân Duật hôn nhẹ lên má nàng

- Nàng mau tỉnh lại đi. Nàng còn không tỉnh là ta hết cách thật đó

Lúc sau, có thuộc hạ tiến vào báo :

- Vương gia, có Vinh quốc công đến tìm người

Nam Cung Vân Duật gật đầu, đi theo thuộc hạ đến chỗ Ninh Dụ Tri. Lần này là ông bí mật đến Hàng Châu gặp hắn, mục đích rất rõ ràng là vì Ninh Bảo Chiêu. Trước đây Ninh Dụ Tri nhiều lần tiếp cận vương phủ, đại sự sắp thành liền hỏng ngay khúc cuối khi Ninh Bảo Chiêu bị đám Cao gia bắt làm con tin. Sau khi Ninh Bảo Chiêu dưỡng thương, Nam Cung Vân Duật còn phong toả tin tức, Ninh Dụ Tri phải khó khăn lắm mới lấy được thông tin, cho nên lần này ông quyết định đi Hàng Châu, Ninh Dụ Tri không tin tưởng vào trưởng tử của mình.

Ông thấy hắn đến liền cố nặn ra nụ cười, chính người trước mắt đã khiến gia đình của ông thời gian này không thể yên ổn

- Điện hạ

Nam Cung Vân Duật đối với vị nhạc phụ tương lai rất khách khí

Quốc công gia xin mời nói



Ninh Dụ Tri nghiêm túc, ông không muốn vòng vô, nhanh chóng giải quyết chuyện này :

- Ta vào thẳng vấn đề luôn. Chiêu nhi vì gặp nạn mà hôn mê, ta muốn mang nhi nữ về chăm sóc. Gần đây đã làm phiền điện hạ

Nam Cung Vân Duật uống ngụm trà, bày ra bộ mặt giả trân

Quốc công gia yên tâm, chỗ của ta rất tốt, có trưởng thái y đích thân khám bệnh. Chăm sóc nàng là nghĩa vụ của ta, không phiền

Ninh Dụ Tri tức chết, ông sắp không giữ được thái độ hoà khí với hắn rồi

- Hôm nay ta đến gặp điện hạ chính là để đòi lại nhi nữ của mình

Nhìn gương mặt bất động của hắn, ông lại nói thêm

- Điện hạ, ta không muốn nhiều lời. Hôm nay nhất định ta phải mang Chiêu nhi đi

Nam Cung Vân Duật cười nhẹ, hắn dùng tóc cũng đoán được Ninh Dụ Tri đến là vì chuyện gì nên có sự chuẩn bị trước

- Nhạc phụ, Ninh Bảo Chiêu hiện giờ là người của ta. Hôm nay nếu nhạc phụ mang nàng đi, cả thiên hạ đều biết người dối gạt thiên tử. Huống hồ, Ninh Bảo Chiêu trước hay sau đều làm vương phi của bổn vương. Nhạc phụ không thể đoạt lại được, nhạc phụ biết nên làm sao mới tốt mà

Nam Cung Vân Duật nhấn mạnh câu cuối như thể nhắc nhở ông. Ninh Dụ Tri cắn răng, ông biết bản thân đuối lí không thể cãi nhau với hắn. Chưa gì hắn đã gọi ông là nhạc phụ như thể muốn chọc tức ông

- Điện hạ...

- Sau khi nàng tỉnh lại ta sẽ cho người thông báo để quốc công được gặp nữ nhi

Ninh Dụ Tri tức đến râu dựng lên, ông đây là đi thăm nữ nhi, ông là phụ thân của con bé đó, thái độ của hắn như ban phát ân huệ cho ông. Từ khi nào ông bị hạn chế việc gặp gỡ nữ nhi của mình vậy

Nam Cung Vân Duật lại có suy nghĩ ngược lại, hắn muốn chiếm nàng làm của riêng, cho Ninh Dụ Tri gặp nàng đã là giới hạn của hắn rồi. Ông ta còn muốn đòi hỏi thêm ?



Cả buổi chiều hôm nay Ninh Dụ Tri vẫn chưa được thứ mình muốn, ngược lại còn bị Nam Cung Vân Duật chọc cho tức đến sôi máu.

Tại vương phủ

Ninh Bảo Chiêu lờ đờ tỉnh dậy, cả người nàng mềm nhũn, vô lực tựa vào thành giường. Nàng nhìn xung quanh, tất cả mọi thứ đều lạ lẫm, trong đầu hiện lên câu hỏi " Đây là đâu ?" Nàng nhẹ nhàng bước xuống giường, ban đầu Ninh Bảo Chiêu đứng dậy còn bị ngã lên xuống mấy lần nhưng cuối cùng vẫn đứng được chỉ là hơi yếu

Nền nhà hơi lạnh nhưng Nam Cung Vân Duật có mang tất chân cho nàng nên không sao. Ninh Bảo Chiêu ngó nghiêng xung quanh, mọi thứ đều lạ lẫm với nàng, nàng nhìn qua một lượt rồi dừng lại ngay chỗ gương đồng. Ninh Bảo Chiêu nhìn cô gái trước mặt, rồi lại đưa tay lên sờ mặt mình, trong lòng tự hỏi đây có phải là nàng không.

Người hầu thấy động tĩnh trong phòng liền tiến vào kiểm tra, nàng ta ngạc nhiên khi thấy Ninh Bảo Chiêu đã tỉnh, vội hành lễ NOVELT

Quận chúa ? Người tỉnh rồi

Ninh Bảo Chiêu nhìn nha hoàn từ trên xuống, nàng không quen mắt với người này, liền hỏi :

- Ngươi là ai ?

- Nô tì là nha hoàn được vương gia phân phó đến hầu hạ quận chúa

Ninh Bảo Chiêu không hiểu nàng ta nói gì, trong miệng lẩm bẩm

- Vương gia...quận chúa...

Nha hoàn còn tưởng nàng muốn gặp Nam Cung Vân Duật liền nói

- Nô tì lập tức gọi vương gia đến

Ninh Bảo Chiêu sững sờ ngồi bệch xuống đất để mặc nha hoàn đó đi ra ngoài. Hiện giờ trong đầu nàng rối mù, nàng không thể nhớ được bản thân nàng là ai, một chút kí ức cũng không có, thậm chí đầu của nàng cũng đau ê ẩm. Ninh Bảo Chiêu cuộn người lại, thỉnh thoảng lại gõ vào đầu vì như vậy nàng cảm thấy đỡ đau hơn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.