Nam Cung Vân Duật vừa tiễn Ninh Dụ Tri đi thì nha hoàn vào bẩm báo Ninh Bảo Chiêu đã tỉnh. Hắn gấp gáp chạy ngay đến chỗ của nàng, hắn chờ cái ngày này lâu lắm rồi
Nam Cung Vân Duật vừa đến đã thấy nàng ngồi bệch xuống đất lấy tay gõ trán của mình. Hắn tiếng lại gần nhẹ giọng gọi
- Bảo Chiêu...
Ninh Bảo Chiêu nhìn thấy hắn tiếng lại gần, vội lùi về sau, hoảng sợ hỏi :
- Ngươi là ai? Ngươi đừng tới đây
Hắn sững người, phải rồi, thái y có nói sau khi nàng tỉnh dậy có thể sẽ bị mất trí nhớ. Nam Cung Vân Duật phân phó hạ nhân :
- Gọi trưởng thái y đến đây
Nói xong hắn tiếng lại gần ôm Ninh Bảo Chiêu bế lên giường, dù dưới nền nhà có trải thảm lông mềm mại nhưng hắn vẫn sợ nàng bị lạnh. Nàng đẩy mạnh hắn ra nhưng Nam Cung Vân Duật vẫn ôm chặt nàng, Ninh Bảo Chiêu vẫn run rẩy đáng thương nhìn hắn, Nam Cung Vân Duật đành trấn an nàng
- Bảo Chiêu, đừng sợ. Ta không hại nàng
Nàng nhìn Nam Cung Vân Duật, người này trông khá trẻ, có phải là người thân của nàng không. Ninh Bảo Chiêu thắc mắc trong lòng liền hỏi
- Ngươi là ai ? Huynh trưởng của ta ?
Nam Cung Vân Duật lắc đầu, hôn nhẹ lên mu bàn tay nàng
- Ta là phu quân của nàng, là người nàng yêu nhất. Bây giờ nàng chịu khó ngồi yên để thái y khám bệnh cho nàng nhé
Trưởng thái y tiến vào, nhìn Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tac-chi-hop/3738454/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.