Nam Cung Vân Duật vừa tiễn Ninh Dụ Tri đi thì nha hoàn vào bẩm báo Ninh Bảo Chiêu đã tỉnh. Hắn gấp gáp chạy ngay đến chỗ của nàng, hắn chờ cái ngày này lâu lắm rồi
Nam Cung Vân Duật vừa đến đã thấy nàng ngồi bệch xuống đất lấy tay gõ trán của mình. Hắn tiếng lại gần nhẹ giọng gọi
- Bảo Chiêu...
Ninh Bảo Chiêu nhìn thấy hắn tiếng lại gần, vội lùi về sau, hoảng sợ hỏi :
- Ngươi là ai? Ngươi đừng tới đây
Hắn sững người, phải rồi, thái y có nói sau khi nàng tỉnh dậy có thể sẽ bị mất trí nhớ. Nam Cung Vân Duật phân phó hạ nhân :
- Gọi trưởng thái y đến đây
Nói xong hắn tiếng lại gần ôm Ninh Bảo Chiêu bế lên giường, dù dưới nền nhà có trải thảm lông mềm mại nhưng hắn vẫn sợ nàng bị lạnh. Nàng đẩy mạnh hắn ra nhưng Nam Cung Vân Duật vẫn ôm chặt nàng, Ninh Bảo Chiêu vẫn run rẩy đáng thương nhìn hắn, Nam Cung Vân Duật đành trấn an nàng
- Bảo Chiêu, đừng sợ. Ta không hại nàng
Nàng nhìn Nam Cung Vân Duật, người này trông khá trẻ, có phải là người thân của nàng không. Ninh Bảo Chiêu thắc mắc trong lòng liền hỏi
- Ngươi là ai ? Huynh trưởng của ta ?
Nam Cung Vân Duật lắc đầu, hôn nhẹ lên mu bàn tay nàng
- Ta là phu quân của nàng, là người nàng yêu nhất. Bây giờ nàng chịu khó ngồi yên để thái y khám bệnh cho nàng nhé
Trưởng thái y tiến vào, nhìn Ninh Bảo Chiêu một lượt. Hạ nhân bảo nàng mất trí nhớ, chuyện này ông đã dự đoán trước, bèn nói
- Điện hạ, quận chúa là bị máu bầm tích tụ dẫn đến mất trí. Thần sẽ nổ lực chữa trị quận chúa
Nam Cung Vân Duật nhíu mày phất tay bảo ông lui ra. Sau khi trong điện chỉ còn lại hai người, Ninh Bảo Chiêu nửa hiểu nửa không lời của vị thái y kia, liền nắm chặt cổ áo hắn hỏi
- Huynh có thể nói ta biết ta là ai được không? Ta bị làm sao vậy ?
Nam Cung Vân Duật kiên nhẫn giải thích cho nàng
- Nàng tên là Ninh Bảo Chiêu, Vũ Thánh quận chúa đương triều, có phụ thân là Vinh quốc công. Ta là phu quân của nàng, Nam Cung Vân Duật. Chúng ta được thánh thượng ban hôn
Ninh Bảo Chiêu cúi mắt lẩm bẩm
- Ta đã có phu quân rồi à
Hắn nhíu mày, nàng là đang tỏ thái độ gì đây. Nam Cung Vân Duật nâng mặt nàng lên đối diện với hắn
- Nàng không vui ?
Ninh Bảo Chiêu nhìn nét mặt giận dỗi của hắn, vội lắc đầu
Không phải, ta chỉ là không nhớ ra. Điện hạ đừng giậnNàng hiểu phu quân nghĩa là gì không ?Ta biết chứ, là người mà ta gả, còn người khác thì khôngNam Cung Vân Duật nhìn dáng vẻ cố hiểu của nàng thì tức cười, không còn giận Ninh Bảo Chiêu nữa, hắn ngồi kể cho nàng nghe câu chuyện tình cảm của hai người, hắn và nàng yêu nhau ra sao. Nam Cung Vân Duật lượt bớt mấy đoạn nàng bỏ trốn ra, khi nàng hỏi tại sao nàng lại ở Hàng Châu mà không phải ở kinh thành. Hắn trả lời cả hai đến đây để du ngoạn. Rồi tại sao nàng bị mất trí nhớ, Nam Cung Vân Duật liền nói nàng bị người ta bắt cóc, là được hắn cứu nhưng đầu không may bị va đập.
Ninh Bảo Chiêu thấy dáng vẻ kiên định không chút lúng túng của hắn, đem lại cho người đối diện cảm giác an tâm, nàng mới tin tưởng cho là thật. Nàng liền chủ động ôm lấy hắn, tựa vào lòng hắn. Nam Cung Vân Duật lần đầu hưởng thụ nàng chủ động, ánh mắt hắn dịu dàng, hôn nhẹ lên tóc nàng. Trước đây nàng cũng chủ động nhưng đều không thật tâm như bây giờ.
Nam Cung Vân Duật bồi nàng ăn cơm, Ninh Bảo Chiêu lúng túng trong việc dùng đũa, hắn liền dứt khoát đút cho nàng ăn, còn nuông chiều hỏi :
Hắn đưa đôi đũa vào tay nàng, bày nàng cách dùng đũa ăn cơm, xong lại dỗ nàng ngủ, Nam Cung Vân Duật nằm kể chuyện đến khi nàng ngủ thiếp đi mới rón rén ra khỏi phòng. Hắn đi đến thư phòng gọi thái y vào
- Trưởng thái y, nhiệm vụ của ông đã xong. Ông có thể về kinh thành
Trưởng thái y khá bất ngờ với lời nói của Nam Cung Vân Duật. Chẳng phải hắn vẫn luôn muốn quận chúa nhanh chóng khỏe mạnh sao, tại sao bây giờ liền không cho ông chữa trị nữa, hắn tìm được người có y thuật tốt hơn rồi sao. Ông nhịn không được, vội hỏi :
Còn bệnh tình của quận chúa ?Không cần chữa trị nữa, ta thích nàng ấy như vậy hơn. Sau này nếu người khác có hỏi, ông chỉ cần nhận bản thân vô dụng là đượcTrưởng thái y dù một bụng câu hỏi nhưng ông vẫn nuốt vào lòng im lặng đi ra, tính toán, suy nghĩ của mấy vị đại nhân tốt nhất không nên xen vào. Biết nhiều chỉ có rước hoạ vào thân. Ông soạn đồ đạc lên xe ngựa về ngay trong đêm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]