Ninh Bảo Chiêu khó hiểu nhìn hắn. Rốt cuộc hắn định giở trò gì ? Nam Cung Vân Duật cầm tay nàng đặt lên vai hắn, bàn tay hư hỏng bóp ngực nàng, chui vào bên trong. Ninh Bảo Chiêu rên nhẹ, bây giờ nàng mới biết ý tứ của hắn, vội xoay người cầm bát đũa lên ăn cơm. Nam Cung Vân Duật hài lòng cùng ăn cơm với nàng, Ninh Bảo Chiêu bị đút đến no căng bụng, nàng lười biếng lim dim, không khách khí đuổi hắn đi
- Ta no rồi, điện hạ mau thả nha hoàn của ta ra và cũng nên về chỗ ở của điện hạ đi
Ninh Bảo Chiêu đi vào phòng ngủ, ngồi cạnh bàn trang điểm, tháo trâm rửa mặt, cởi áo ngoài chuẩn bị đi ngủ. Nàng ra ngoài đi tắt nến thấy hắn vẫn ngồi bất động trên ghế, nàng chán nản hỏi
- Sao điện hạ chưa về ? Chẳng lẽ điện hạ rảnh rỗi lắm sao
Nam Cung Vân Duật đi vào phòng ngủ của nàng, ngồi lên giường
- Phải a, hiện giờ ta rất rảnh, đang cần người giải sầu, nàng có muốn chơi cờ cùng ta không
Ninh Bảo Chiêu xua tay, chỉ ra hướng ngoài cửa
- Ây ấy, nếu điện hạ cần người giải sầu cứ ra mấy Hồng Lâu Hồng Mộng gì đó chẳng hạn, các cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc, rất biết làm nhiều trò vui, sẽ giúp điện hạ giải sầu. Còn ta hiện giờ rất mệt mỏi buồn ngủ, không thể tiếp chuyện được. Còn nếu điện hạ thích cứ ngồi đó đi, ta đi ngủ đây, dù sao đây cũng là vương phủ của điện hạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tac-chi-hop/3736260/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.