Nam Cung Vân Duật bế nàng lên xe ngựa, An nhi và Dung nhi liền bị hộ vệ khống chế không thể ứng cứu. Ninh Bảo Chiêu chưa kịp hoảng sợ đã bị hắn đè lên ghế, hai bàn tay ấn đặt trên đỉnh đầu, nàng nói lớn.
- Nam Cung Vân Duật, mau thả ta ra. Ngươi có tin ta hét lớn lên cho mọi người biết ngươi cưỡng hiếp nữ nhi nhà lành
Nam Cung Vân Duật cười khẩy, hôn lên xương hàm của nàng
- Vậy nàng hét đi, để xem ai dám dị nghị bổn vương. Ta khuyên nàng tốt nhất để dành sức cho tối nay
Ninh Bảo Chiêu tức nghẹn họng. Bởi Nam Cung Vân Duật là người mà mọi người không ai dám bàn tán sau lưng, bằng không chỉ có chết. Cho dù bây giờ nàng hét rách cổ họng cũng chẳng ai dám cứu nàng. Ninh Bảo Chiêu đẩy mạnh hắn ra, bản thân chui vào một góc cuộn tròn người lại ngồi, ngước đầu nhìn ra cửa sổ. Đến khi về tới vương phủ nàng cũng ngồi lì trên xe ngựa không muốn xuống, Nam Cung Vân Duật tiến lại gần muốn bế nàng vào phủ, Ninh Bảo Chiêu ghét bỏ hất tay hắn ra
- Điện hạ, ta muốn về nhà
Nam Cung Vân Duật dùng lực kìm hai tay của nàng lại, bế nàng đi một mạch vào hậu viện, đặt xuống ghế quý phi. Ninh Bảo Chiêu có vùng vẫy thế nào cũng như miếng thịt trên thớt, mặc hắn Hắn ôm nàng ngồi lên đùi, siết chặt eo nàng
- Thật sự ghét ta đến vậy à ?
Ninh Bảo Chiêu không do dự liền gật đầu, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tac-chi-hop/3732785/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.