Chương trước
Chương sau
Ninh Bảo Chiêu vận lớp sa y mỏng, nàng ngồi trong phòng đọc sách về âm đạo, mấy ngày nay nàng không luyện tập múa, nhất thời hứng thú trỗi dậy.

Ninh Bảo Chiêu đứng giữa căn phòng biểu diễn lại điệu nhảy nàng học được ở Giang Nam. Ngón tay ngót sen uyển chuyển phác hoạ từng điệu múa, ảnh trăng chiếu rọi vào phòng, in bóng thiếu nữ trông nhẹ nhàng, sống động. Cảnh tưởng vừa hay lọt vào mắt Nam Cung Vân Duật. Hắn leo vào phòng nàng từ cửa sổ, lặng lẽ đứng nhìn thiếu nữ xinh đẹp thanh thoát múa dưới ánh trăng, đêm nay nàng chỉ có lớp sa y mỏng, lúc cử động lớp yếm nửa hở ra ngoài. Nàng lặng lẽ câu hồn đoạt phách hắn, Nam Cung Vân Duật thất thần nhìn hồi lâu, trong đầu vang lên câu nói

Quan quan chi cưu

Tại hà chi châu

Yểu điệu thục nữ

Quân tử hảo cầu

Ninh Bảo Chiêu đang múa bất chợt ánh mắt quay về phía hắn, vì Nam Cung Vân Duật đứng trong tối khiến nàng không thể nhìn rõ được cộng thêm bản tính nhát gan...Ninh Bảo Chiêu dựng tóc gáy sợ hãi hét lớn lên nhưng Nam Cung Vân Duật phi thân đến che miệng nàng lại.

- Suỵt, là bổn vương

Ninh Bảo Chiêu hoàn hồn, lại là cái tên đáng ghét này. Nàng thấy hắn im lặng nhìn về một điểm, nương theo tầm mắt hắn nhìn xuống dưới ngực, nàng ở trong phòng một mình nên ăn mặc khá thoải mái. Ninh Bảo Chiêu thẹn đỏ mặt lấy tay che ngực, nhanh nhẹn đi lấy áo choàng trùm kín mít cơ thể mới ra tiếp chuyện hắn. Nàng tức giận hỏi

- Sao điện hạ lại đột nhập vào đây ?

Nam Cung Vân Duật thu hồi tầm mắt, tự tìm cho mình cái ghế rồi ngồi sát Ninh Bảo Chiêu

- Ta vốn có một số chuyện muốn hỏi nàng.



Khi đột nhập vào đây nàng đúng là khiến bổn vương mở mang tầm nhìn. Ninh Bảo Chiêu vũ nghệ của nàng không tồi nha, đêm nay nàng thật đẹp

Ninh Bảo Chiêu ngồi nhích ra càng xa càng tốt, miệng duy trì nụ cười lễ nghĩa

- Xin hỏi Hàn Vũ Vương có việc gì quan trọng mà đêm đến lại đột nhập vào phòng của ta

Nam Cung Vân Duật ghé sát mặt nàng, ngả ngớn hỏi

- Chuyện ta nhớ nàng nên muốn gặp có được tính là quan trọng không

Ninh Bảo Chiêu tức giận trừng hắn, tối nay hắn đột nhập vào đây chỉ mỗi chuyện này, uổng công nàng còn nghiêm túc ngồi lắng nghe hắn nói. Nam Cung Vân Duật thấy nàng tức vội ngừng trêu chọc, nói vấn

đề chính.

- Được rồi, ta nghiêm túc. Nàng từng hỏi ta có gặp được nữ nhân giỏi võ công ở Tô Châu. Nàng có phải nhắc đến nữ nhân tên Quách Tầm Cát không.

Ninh Bảo Chiêu ngạc nhiên, vậy là ở Tô Châu hắn có gặp nữ chính, vậy lúc trước hắn lừa nàng nói không gặp. Nàng gật đầu xác nhận

- Đúng rồi, nàng có cứu ngươi không, hoặc giúp đỡ ngươi chẳng hạn, ngươi phải mang nàng ấy về chăm sóc vì nàng đã cứu ngươi

Nam Cung Vân Duật lạnh giọng nói, khắp người toàn khí lạnh làm nàng rét run. Lúc trước hắn lâu rồi chưa có biểu cảm này với nàng, làm nàng suýt mấy lần quên mất hắn là nam chính tàn khốc



- Ả là kẻ gây bất lợi, thậm chí còn vung tay giúp đỡ phe địch. Nàng nói xem bổn vương nên xử lí thế nào ?

Ninh Bảo Chiêu ngạc nhiên, như vậy là thể nào, cốt truyện ban đầu không phải như vậy. Nàng nhất thời không thể tin

- Không thể nào, chắc là có hiểu lầm, Quách Tầm Cát không thể gây bất lợi cho ngươi được.

- Nữ nhân đó đã bị tra khảo, chính miệng ả thừa nhận giúp đỡ phe địch còn già mồm bảo hành hiệp cứu người

Nam Cung Vân Duật nâng cằm nàng, vân về má mềm hỏi

- Ninh Bảo Chiêu nàng rất quan tâm đến nữ nhân đó nhỉ ? Nàng và ả có quan hệ gì ?

Ninh Bảo Chiêu giật thót tim, vội lắc đầu bào chữa

- Ta...ta không có quan hệ gì với Quách Tầm Cát cả

Nam Cung Vân Duật tin nàng, thật ra hắn đã điều tra, nàng và Quách Tầm Cát gặp nhau trên đường phố lúc nàng mua kẹo hồ lô ở chỗ a. Ngoài ra không hề có liên quan gì đến nhau, nữ nhân đó đến Tô Châu để bắt tội phạm giao nộp cho tri phủ để kiếm tiền.

Điều hắn không hiểu là thái độ của Ninh Bảo Chiêu, nàng luôn miệng khẳng định nữ nhân đó là phúc tinh của hắn, sẽ cứu hắn. Rốt cuộc trên người nàng đang cất giấu bí mật gì, nàng làm hắn thật tò mò

Ninh Bảo Chiêu ngồi vân về áo choàng, mắt cố chống đỡ cơn buồn ngủ. Nam Cung Vân Duật cũng không làm khó nàng, trước khi rời khỏi còn hôn lên trán trượt xuống má. Nàng làm hắn nhớ nhung như vậy, khi có được nàng nhất định phải đòi nàng bồi thường những tháng ngày này.

Ninh Bảo Chiêu thấy hắn leo ra cửa sổ thì thở phào, nàng khoá chặt cửa lại tiện thể lấy khăn ướt trên bàn lau sạch những chỗ hắn hôn qua. Nàng vốn có tính sạch sẽ, hắn hôn làm nàng cảm thấy khó chịu không thôi. Xong việc mới mệt mỏi leo lên giường nằm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.