Chương trước
Chương sau
Ninh Bảo Chiêu suy nghĩ hồi lâu, nàng muốn hỏi hắn thắc mắc của nàng nhưng lại sợ bị nghi ngờ. Cho dù vậy, nàng cũng muốn biết rốt cuộc hắn có gặp được nữ chính chưa, Ninh Bảo Chiêu nhìn thẳng mắt hắn, liểm môi do dự nói :

- Lúc ngươi ở Tô Châu có gặp được nữ nhân nào giỏi võ công...ờm...còn tốt bụng, giúp đỡ ngươi ở Tô Châu, quan trọng là không hề để ngươi vào mắt, nói quá hơn là có chút ghét ngươi. Là kiểu kiểu vậy.

Ninh Bảo Chiêu cố gắng lắm mới giải thích được, hy vọng hắn hiểu được những gì nàng miêu tả. Phải chi lúc trước nàng mô tả nữ chính có điểm đặc biệt trên cơ thể thì tốt rồi. Nam Cung Vân Duật nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, hắn trầm mặc suy nghĩ khiến Ninh Bảo Chiêu căng thẳng chờ câu trả lời.

- Ta có gặp, nhưng nàng kể nửa đúng nửa sai nha.

Ninh Bảo Chiêu nghe được hắn có gặp nữ chính thì mừng rõ, có phải cốt truyện sẽ về lại trật tự ban đầu không, chỉ cần nàng cật lực tránh xa nam nữ chính thì bọn họ sẽ sớm hạnh phúc. Cơ mà, nàng thắc mắc, nàng nói sai ở đâu.

- Sai chỗ nào ?

Nam Cung Vân Duật thu mọi biểu cảm nét mặt của nàng vào mắt, đưa tay ôm eo nàng tựa vào lòng ngực hắn, ngón tay thong thả cầm lọn tóc đưa lên miệng liếm nhẹ. Mùi hương quanh chóp mũi hắn toàn hương vị của nàng, Nam Cung Vân Duật híp mắt hưởng thụ. Ninh Bảo Chiêu sởn da gà với hành động của hắn, nàng giật lại tóc trừng mắt nhìn hắn, thầm nghĩ về nhà phải gội đầu sạch sẽ. Nam Cung Vân.

Duật thấy nàng mất kiên nhẫn mới từ tốn nói

- Sai vế đầu, ta gặp được mỹ nhân xinh đẹp tốt bụng, vươn tay cứu giúp ta, nhưng lại rất ghét ta. Có điều nàng ấy không hề giỏi võ công, ta gặp được nàng ấy ở Giang Nam chứ không phải Tô Châu.

Ngừng một chút, hắn đưa tay vuốt ve má mềm, ánh mắt thầm tình nhìn nàng một lúc, rồi củi người ngậm mút vành tai

- Nàng ấy là Chiêu Chiêu của ta

Ninh Bảo Chiêu giận đỏ người, không lưu tình đập mạnh hai bả vai của hãn

- Ta đang nói chuyện nghiêm túc với người

- Được rồi, nàng đừng giận nữa nha, ta không có gặp



Ninh Bảo Chiêu đang tính hỏi thêm thì xe ngựa dừng lại, tiếng thuộc hạ cưỡi ngựa bên ngoài vọng vào

- Vương gia, quận chúa chúng ta đã đến quán trọ

Nàng xuống xe ngựa cùng với biểu tỷ vào trong, mặc kệ hai nam nhân đứng đó. Nam Cung Vân Duật không vội vào, ở lại xe ngựa triệu kiến thuộc hạ

- Ngươi điều tra xem rốt cuộc Ninh Bảo Chiêu có quan hệ gì với nữ nhân đó

Hà Lương phe phẩy quạt, ánh mắt thăm dò hỏi hắn

- Ái chà, sao ngươi lại quan tâm cô nương ngáng chân ngươi ở Tô Châu ?

- Chiêu Chiêu quan tâm ả. Hơn nữa ta muốn biết nữ nhân đó có liên quan đến vụ án này hay không

Lúc trước Nam Cung Vân Duật đi Tô Châu điều tra, đúng là có gặp được nữ nhân xưng là Quách Tầm Cát. Điều đáng chú ý là nàng dám phá đám nhóm người của hắn, còn giúp đám thuộc hạ của tả tướng chạy trốn, khiến Hà Lương và Nam Cung Vân Duật tổn sức mới bắt không sót kẻ nào. Quách Tầm Cát cũng bị thuộc hạ của Hà Lương bắt giam, hiện đang xét xử điều tra.

- Thuộc hạ của ta đã tra hỏi Quách Tầm Cát. Ả luôn miệng nói bản thân không biết chuyện, không cấu kết với kẻ xấu chỉ thấy chuyện bất bình hành hiệp trượng nghĩa. Ngươi tính thế nào ?

Phong cách của Nam Cung Vân Duật khi gặp tình huống này là giết không tha. Tuy nhiên nghĩ đến Ninh Bảo Chiêu...

- Tạm thời giữ mạng, ta muốn biết tại sao Chiêu Chiêu biết chúng ta sẽ gặp ả

Nam Cung Vân Duật cùng Hà Lương bàn một số chuyện nữa mới thong dong bước vào quán trọ

Ninh Bảo Chiêu và Bạch Khả Hân đã ăn no, hiện đang cùng ngâm mình trong hồ nước nóng. Ninh Bảo Chiêu nhắm mắt hưởng thụ, độ ẩm vừa phải khiến nàng chỉ muốn ngủ. Bạch Khả Hân lay nàng dậy, lột quýt đưa sang, ánh mắt trêu chọc

- Chiêu Chiêu à, muội với Hàn Vũ Vương là sao vậy ?



Ninh Bảo Chiêu liếc nàng ta, hỏi ngược lại Bạch Khả Hân

- Biểu tỷ và Hà công tử là thể nào ?

Bạch Khả Hân đỏ mặt, giọng lí nhí e thẹn

- Hắn tự nhiên vác ta lên xe ngựa của hắn, lúc ta tỉnh dậy lại thấy bản thân nằm trong lòng tên đó

Ninh Bảo Chiêu gật gù, tình huống của Bạch Khả Hân cũng tương tự như nàng

- Tỷ cân nhắc Hà Lương xem. Muội thấy Hà công tử ôn nhu tuấn tú, thông minh hơn người, cũng rất phù hợp.....

Bạch Khả Hân gõ đầu nàng, phồng má nói

- Đừng suy nghĩ linh tinh, sao muội không suy nghĩ đến Hàn Vũ Vương của muội

Ninh Bảo Chiêu nghĩ tới Nam Cung Vân Duật thì lắc đầu, dù trời có sập nàng nhất quyết không dám dây vào tên Diêm Vương đó.

- Ta và hắn không giống tỷ cùng Hà Lương. Hàn Vũ Vương có ý trung nhân rồi muội không dám xen vào

Bạch Khả Hân kinh ngạc, sao lại như vậy, rõ ràng Hà Lương nói với nàng Nam Cung Vân Duật để mắt đến biểu muội kia mà.

- Hàn Vũ Vương có ý trung nhân, sao muội biết ? Chắc có hiểu lầm gì đó, tỷ thấy Hàn Vũ Vương...

Ninh Bảo Chiêu cắt ngang lời nàng ta, mỗi lần nhắc đến nam chính này nàng lại trở nên phiền lòng

- Biểu tỷ đừng nói nữa, tóm lại ta và Hàn Vũ Vương tuyệt đối không thể đến với nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.