Editor: Điềm
Vì vậy, Niếp đại tổng tài bị Trương Huyền lôi khỏi xe thể thao dắt đi ăn bát hoành thánh mười đồng lẻ, cuối cùng Trương Huyền cũng không đến nỗi, còn gọi cho anh thêm hai món.
Bữa trưa qua từ lâu, quán nhỏ chỉ mình hai người, thấy ông chủ bảo con trai dán câu đối ngoài cửa, Niếp Hành Phong mới nhớ ra hôm này là ngày ba mươi, thế mà một năm nhanh chóng trôi qua rồi.
Bên ngoài mùa đông đã ấm áp, mấy ngày nay bọn họ phải chạy án suốt, hoàn toàn không cảm nhận được bầu không khí cuối năm, cũng không có tâm trạng ăn Tết, mà cạnh anh ít người coi trọng cái ngày quốc gia đại sự mỗi năm một lần này, tối thiểu không thấy tiểu thần côn để tâm.
Trương Huyền đang cúi đầu húp hoành thánh soàm soạp, hơi nóng bốc lên nhu hòa đường nét tinh tế của khuôn mặt, Hải thần khí thế bá liệt lặn mất tăm chỗ nào.
Niếp Hành Phong cảm thấy đáy lòng đâu đó có chút mềm mại, vui vẻ tận hưởng không khí gia đình thân mật, anh nhịn không được gọi điện cho ông nội, bỏ cái đống phương án phát triển công ty với giá cả thị trường sang một bên, anh chỉ muốn chúc ông nội một câu bình an.
Tiếc là Niếp Dực bên kia chả cảm nhận được tí teo nào cảm xúc vui sướng của anh, tâm tư lão gia tử đặt hết lên đứa chắt nội, nhấc máy liền bảo ông rất bận, đốc thúc bọn họ ngày mai mau về Niếp trạch ăn Tết, xong xuôi dứt khoát cúp điện thoại, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248179/quyen-8-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.