Trên đường lái xe đến nhà họ Bùi, Niếp Hành Phong nhận được điện thoại của Ngụy
Chính Nghĩa, nói rằng đã thả Bùi Thiểu Ngôn đi, cậu cảnh viên theo dõi bọn họ nói Bùi
Thiểu Ngôn không về nhà, mà vào một khách sạn, Bùi Viêm giúp cậu ta làm thủ tục
xong thì đi ngay, Ngụy Chính Nghĩa để một cảnh viên tiếp tục theo dõi Bùi Viêm, một
người nữa ở lại khách sạn, nói là giám thị Bùi Thiểu Ngôn, thật ra có thể xem như một
loại bảo vệ, ai biết được khi nào dã tính của Giovanni bộc phát, không chừng sẽ đến
khó dễ người ta.
Nói chuyện xong, Niếp Hành Phong gọi cho Giovanni, hình như đã ngờ vực đoán ra
anh muốn nói gì, Giovanni cười nhạt: "Niếp, chỉ số thông minh của anh tuột xuống bằng
chuẩn với tên ngốc kia hồi nào vậy? Tôi dù muốn trả thù, cũng không ra tay vào thời
điểm nhạy cảm này, muốn đối phó với bọn người đó có rất nhiều người, không tới lượt
tôi ra tay đâu."
Nghe thấy trong lời Giovanni hàm ý tầng tầng, Niếp Hành Phong đang định hỏi lại, đã bị
Giovanni dùng lý do tiếp khách dập máy.
Tắt điện thoại, Giovanni ném nó qua một bên, tiếp tục luyện tập âm phong chưởng đao
vừa học được, tiếng bước chân vang lên, Lý Úy Nhiên đi tới, có lẽ là để điều tiết tâm
trạng, hôm nay lão ta không ngồi xe lăn, mà chầm chậm tản bộ tới.
Lý Úy Nhiên đi rất chậm, sân tập võ mênh mông trống trải làm tiếng bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248168/quyen-7-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.