"Trường Không, ngươi hồn lìa khỏi xác rồi."
Nghệ rất cố gắng luyện tập đao pháp cho Nhược Diệp xem, nhưng rất nhanh đã phát
hiện anh không nhìn, Nhược Diệp bây giờ là đang trong trạng thái xuất thiên hồn đi, nó
nghĩ cái cụm từ "hồn lìa khỏi xác" này đúng là rất khái quát tình hình.
『Không phải hồn lìa khỏi xác, mà là tâm thần bất định.』 Nhược Diệp sửa lại.
Hai ngày nay hễ rảnh rỗi anh sẽ tìm Nghệ hàn huyên, thiên hồn chỉ là một đám sương
mờ, thoải mái đi ra đi vào, ở chỗ sư phụ đã có kết giới, cũng không phải lo lắng, nhưng
ngày hôm nay không biết tại sao vẫn thấy lo sợ bất an, tâm thần bất định là tối kị của
một ngự quỷ sư, hơn nữa cảm giác này ập đến chẳng hề có nguyên cớ.
『Không thôi ngươi về cùng ta đi? Ta sẽ nghĩ cách đưa ngươi ra khỏi đây.』 Nhược
Diệp đề nghị.
Nghệ cho anh một cảm giác tù túng vì bị giam lỏng, tuy rằng không lo ăn mặc, nhưng
vẫn không được hành động tự do, loại cảm giác này đối với một người luôn tùy tâm tùy
tính trong mọi việc như Nhược Diệp rất khó chịu.
Nghệ suy nghĩ một lúc, gật đầu, thật ra nếu nó muốn ra ngoài cũng không phải là không
được, chỉ là nó muốn trước khi đi phải để lại một ấn tượng khó phai như Double Rich
cho Ngao Kiếm, nhưng gần đây Ngao Kiếm cũng không đến, xem nó như dê con thoải
mái thả ra thảo nguyên ăn cỏ, thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248169/quyen-7-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.