Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Khi Ninh Giác Phi tỉnh lại thì phát hiện bản thân đang nằm trong một gian phòng xa lạ, bên trong có một chậu than lớn khiến gian phòng ấm áp như mùa xuân. Dưới thân hắn được trải một lớp da hổ khiến hắn cảm thấy càng thêm ấm áp.
Trên đường lên sơn trại ngày hôm qua, hắn mới phát hiện, ổ sơn trại được dựng trên chỗ hình lưng hổ của núi rất lớn, hơn nữa ngay ngắn rõ ràng. Khi hắn bước vào cửa trại, người chạy ra xem không phải tất cả đều là đại hán, có cả người già trẻ nhỏ, hơn nữa đều mang theo nụ cười rạng rỡ chào đón. Hắn nhìn một hồi, cảm thấy ở đây cũng không giống như Lương Sơn Bạc mà hắn đã tưởng tượng.
Kinh Vô Song cười cười đưa hắn vào một phòng khá lớn, có lẽ dùng để nghị sự, kêu to: “Mang rượu tới.”
Rất nhanh, trong đại sảnh liền ngồi đầy các hảo hán, vui vẻ mà uống từng thố rượu lớn, hắn cũng buông lỏng cảnh giác, rượu đến liền uống, hào khí mười phần.
Uống đến tối mịt, hắn cũng say. Về phần làm sao về được phòng, hắn chẳng nhớ gì.
Chẳng qua, rượu cổ đại hình như đều là làm từ ngũ cốc, không phải rượu dùng cồn pha chế, bởi vậy say cũng không nặng. Một đêm qua đi, hắn chỉ nhìn chằm chằm nóc nhà bằng gỗ, không hề nhức đầu.
Ngơ ngác một hồi, hắn liền quyết định không đi suy nghĩ nhiều, ngồi dậy. Lúc này, hắn mới phát hiện, ngoại bào của mình đã bị cởi ra, chỉ còn lại hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205945/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.