Trong phòng khách, trên chiếc bàn dài là một đống các mũi tên. Mũi tên màu đen, thân to, nặng, vừa nhìn liền biết không phải loại tên bình thường.
Ninh Giác Phi cầm lấy một mũi tên, tỉ mỉ đánh giá.
Độc Cô Yển cũng cầm lấy một mũi, nhìn ngắm cẩn thận.
Đan Cổ ở bên cạnh: “Ta đã phái người tra tiền viện, tổng cộng tìm được sáu mươi mũi tên, đều ở đây cả.”
Ninh Giác Phi khẽ nhíu mày. Đêm qua hắn chỉ cảm thấy những mũi tên này cứ từng tên từng tên được bắn tới, dường như vô cùng vô tận, cảm thấy như có đến trăm mũi, thì ra chỉ có sáu mươi mũi. Hắn suy nghĩ rồi nói: “Tên này uy lực vô cùng lớn, nguyên liệu chế tạo cũng không dễ tìm, xạ thủ bình thường rất khó làm được.”
“Đúng vậy, có thể xưng thành thần binh lợi khí. Trên những mũi tên như thế này thường sẽ không bôi thêm độc dược, đó là niềm kiêu hãnh của xạ thủ.” Độc Cô Yển ước lượng trọng lượng mũi tên, rồi lại ra sức bẻ gãy nó, có chút suy tư. “Muốn bắn được tên như thế này, cung cũng phải nặng ít nhất trăm thạch, bắn ra vừa ổn lại vừa chuẩn, khó càng thêm khó, có thể nói là kinh thế hãi tục. Nếu người này là người trong Tây Vũ, bằng vào tài xạ thủ này đã sớm danh dương thiên hạ, nhưng ta chưa từng nghe nói đến người như thế xuất hiện. Bắc Kế cũng chưa từng nghe nói. Nam Sở thì ngoại trừ Xuyên Vân Tiễn, Triệu Luân năm đó ra, tài bắn cung của những người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205785/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.