Động tác Cận đại phu rất nhanh, thanh lý vết thương, dùng rượu mạnh sát trùng, đắp dược trị thương tổ truyền, rồi dùng vải sạch băng lại.
Ông có đồ đệ hỗ trợ, không cần người khác phải giúp, nhưng Ninh Giác Phi vẫn kiên trì đứng ở một bên nhìn, không bằng lòng đi chữa trị thương thế của mình.
Độc Cô Yển đã triệt để thanh tỉnh, cảm giác say đã bị một hồi chém giết quăng ra sau đầu, khôi phục lại dáng dấp nhanh nhẹn dũng mãnh trước kia. Y để phó tướng theo Đan Cổ giải quyết tốt hậu quả, rồi cùng chư tướng thủ thành thảo luận cách đuổi bắt những kẻ chạy thoát, bản thân y còn phải ở bên Ninh Giác Phi, lo lắng mà nhìn bạch y trên người hắn đều nhuộm đầy máu, rất nhiều chỗ máu đã thấm ra ngoài, những bông hoa bằng máu từ từ nở trên huyền y, nhìn thấy mà giật mình.
Y đã khuyên rất nhiều lần nhưng Ninh Giác Phi mãi vẫn không yên lòng, chỉ nói “Không có việc gì” rồi đứng mãi xem Cận đại phu thay băng cho hai người kia.
Độc Cô Yển bất đắc dĩ nói với Cận đại phu: “Chỗ ông còn đại phu nào khác hay không? Ta sẽ phái người đi mời. Ở đây còn người bị thương cần trị liệu.”
Cận đại phu cũng không ngẩng đầu lên: “Có đại phu, đều đang ở ngoài cứu người, sợ là không được. Tiểu đồ này biết cách xử lý vết thương, nếu người bị thương không quá nặng thì để bọn nó trị liệu là được.”
Độc Cô Yển nhìn hai thiếu niên mười tám, mười chín tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-son-khan-ta-duong/2205787/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.