Quốc Đảo Hòa Bình tọa lạc trên một quần đảo rộng lớn ở bờ đông của đại lục Ngọc Bích.
Tại đây, có vô vàn nền văn hóa du nhập, vì nằm trên tuyến đường giao thông chính trên biển thế nên ở đây luôn tấp nập thuyền buôn và người ngoại quốc.
Hằng hà sa số kì trân dị bảo được vận chuyển qua lại nơi đây mỗi ngày, đem đến sự nhộn nhịp tấp nập hiếm nơi nào có.
Quốc đảo chỉ có một cảng duy nhất đó là cảng Hoàng Gia được xây dựng tại bờ Tây của đảo.
Với hàng trăm binh sĩ được huấn luyện kĩ càng. Sẵn sàng ngăn chặn lập tức bất kỳ hành động gây hấn nào nhằm mục đích xấu.
Nhìn từ xa, các tòa nhà cứ như những búp sen mọc lên giữa đầm.
Lối kiến trúc cổ kính và có phần hoài niệm.
Chen vào là họa tiết hoa văn mang hơi hướng châu âu hiện đại.
“Nhà cửa đẹp thật.”.
Thiên Bảo lên tiếng khi tàu cập bến.
Trên cảng.
Đang có một nhóm mười mấy người đợi sẵn.
Chắc là đang đợi vị tiểu thư kia.
“Dù sao thì hai vị cũng là người ngoại quốc. Thế nên khi cập bến, hai vị hãy tìm một nơi dừng chân trước. Xong việc, ta sẽ đến tìm hai vị.”
Lục Nghi bước đến lan can.
Đứng nhìn về cảng cùng với cả hai.
“Tiểu thư đừng lo quá. Thần sẽ tự liệu.”
Anh ta đáp lễ.
Lục Nghi ra hiệu, một người tiến tới đưa cho a ta một túi vải nhỏ.
“Trong này có ít tiền, hai vị cứ tự nhiên.”
“Cảm ơn tiểu thư.”
Anh ta thi lễ.
Tàu cập bến.
Lập tức vài người bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quoc-huyen-ngoc/739286/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.