Ánh bạc chớp lóe loạn xạ, chẳng kịp suy xét, phản ứng đầu tiên của Tạ Liên là đưa tay lên che, Nhược Da quấn quanh cổ tay sẽ tự động tấn công khi tình huống nguy cấp. Nhưng mà, đàn bướm bạc này không hề tập kích về phía Tạ Liên mà lách qua người y, lao về phía hai người lúc nãy quấn nhau đánh túi bụi sau lưng y.
Phong Tín và Mộ Tình đã sớm được nếm quả đắng của đàn bướm Tử Linh này, biết rõ sự lợi hại của chúng nó, làm sao dám sơ suất? Gần như trong tích tắc, cả hai đồng loạt giơ tay lên, quát: “Mở khiên!”Hàng ngàn hàng vạn con bướm bạc cánh vỗ như gió táp lao về hướng Phong Tín và Mộ Tình, bị ngăn lại bởi một bức tường vô hình trước mặt hai người họ, chúng đập ầm ầm rền vang như cơn mưa xối xả, tông cho tóe ra ánh sáng trắng lóa mắt, tựa như đốm lửa bắn khắp bốn phía. Thì ra, Phong Tín và Mộ Tình mở hai tấm khiên phép trước người mình. Song tuy bị khiên phép ngăn chặn, đàn bướm Tử Linh vẫn tấn công ồ ạt, mà còn vô cùng vô tận, hệt như thiêu thân lao đầu vào lửa, điên cuồng tột độ. Cho dù đã mở khiên phép, Phong Tín và Mộ Tình cũng bị trận mưa bướm như lửa đạn kia nện cho thoáng có xu thế thụt lùi.Nhất thời sơ suất bị chiếm mất tiên cơ (tiên cơ = cơ hội mang tính quyết định),không mở khiên sẽ bị bướm Tử Linh bám sát, mở khiên lại không có tay lấy binh khí, Phong Tín và Mộ Tình đều âm thầm kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/863279/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.