Ai ngờ Tạ Liên còn chưa trả lời, Lang Thiên Thu nghe vậy nói ngay: "Không được!" 
Sư Thanh Huyền hỏi: "Sao lại không được?" 
Lang Thiên Thu nghiêm túc đáp: "Tiên Lạc điện hạ, huynh có quen Huyết Vũ Thám Hoa phải không? Ta nghe hai người nói chuyện, huynh và hắn cũng xem như là bạn bè nhỉ." 
Tạ Liên gật đầu. Lang Thiên Thu nói tiếp: "Vậy tất nhiên không ổn rồi. Mặc dù ta cảm thấy Quỷ vương này không phải người tốt gì cho cam, nhưng hắn nhường huynh hẳn vì xem huynh là bạn. Nếu đã như vậy, tuyệt đối không thể nói dối lừa gạt bạn bè." 
Sư Thanh Huyền đau đầu: "Thiên Thu hỡi ơi, ngươi chậm tiêu vừa thôi!" 
Tạ Liên lại mỉm cười gật đầu: "Thái Hoa điện hạ nói đúng lắm." 
Lang Thiên Thu cười hỏi: "Huynh cũng đồng ý với ta phải không?" 
Sư Thanh Huyền nói: "Đúng gì mà đúng, dù sao chúng ta cũng có tận ba thần quan, nếu chuyến này tay không trở lại, tin truyền về chắc chắn sẽ nói hiệu suất làm việc của chúng ta còn thấp hơn điện Linh Văn, mặt mũi biết để đâu nữa." 
Tạ Liên mỉm cười, đang định lên tiếng, chợt nghe tiếng khóc la inh ỏi truyền đến từ sau lưng, ba người không khỏi đồng loạt quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy ngoài đầu con hẻm nhỏ, một đám yêu ma quỷ quái đuổi đang đánh ai đó chạy qua, gào to: "Thằng nhãi bịt mặt kia đâu? Thằng nhãi bịt mặt kia đâu?" 
Thấy hai người còn lại ra chiều cảnh giác, Tạ Liên nói: "Không sao đâu, không phải tìm chúng ta." 
Lời vừa dứt, một tiếng kêu la thảm thiết ré 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/863271/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.