Bên kia, Linh Văn đã đi tới, đứng bên cạnh bảo tọa. Nàng mặc một thân áo đen, điệu bộ không nói cười tùy tiện, lấy sổ chấm một vết, nói: "Đế Quân, có vài thần quan ra ngoài tuần tra, không thể trở về."
Quân Ngô khẽ gật đầu, nói: "Trước đó bọn họ đã báo cáo rồi."
Linh Văn cúi đầu thưa phải. Quân Ngô lại quay sang Tạ Liên, nói: "Chắc hẳn Tiên Lạc cũng biết, hôm nay gọi ngươi lên đây là vì cái gì."
Tạ Liên vẫn cúi đầu, đáp: "Cũng đoán được đại khái. Nhưng mà ta cho rằng, chuyện của Tiểu Bùi tướng quân đã được định đoạt rồi."
Lúc này, một giọng nam vang lên: "Rốt cuộc việc này nên định đoạt thế nào, sợ rằng còn khó nói lắm."
Giọng nói này truyền đến từ phía sau, oang oang lọt vào tai, Tạ Liên vừa quay đầu lại, chỉ thấy một Võ Thần bước vào từ ngoài đại điện, cầm kiếm mà đi, bước thẳng đến trước điện. Lúc đi ngang qua người Tạ Liên, hắn ngừng một bước, nhếch khóe miệng, nói: "Thái tử điện hạ, ngưỡng mộ đã lâu."
Võ Thần này có ngoại hình chừng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, phong thái ung dung, hành động lại vô cùng quả đoán, tướng mạo của hắn trông còn anh tuấn hơn pho tượng thần mà trước đó Tạ Liên nhìn thấy ở núi Dữ Quân, là dạng anh tuấn dễ dàng khiến phái nữ yêu thích, vừa nhìn đã biết là một nhân vật phong lưu thành tính. Tạ Liên còn chưa trả lời, hắn ta đã nói tiếp: "Tiểu Bùi nhà chúng ta, quả thật là nhờ ngươi chiếu cố."
Tạ Liên im lặng nghĩ thầm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-quan-tu-phuc-quan-troi-ban-phuc/863265/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.