Cả ba người Thiên Phượng, Mộc Mộc cùng Bạch Lãng vừa bước vào cổng, đi đến gian nhà chính. Ngay lập tức, Tôn Thanh Thức sai người bắt trói ba người lại. Hắn từ từ nở một nụ cười nham hiểm: "Cô nương, ở sàn đấu giá cô làm ta mất hết cả hứng. Nợ này, bây giờ nên trả rồi chứ." Vừa nói dứt lời, hắn ta sai tên nô bộc lấy dây roi cho hắn chơi đùa với Mộc Mộc, và Bạch Lãng.Lúc này, ở ngoài gian phòng, một tên nô bộc lén lút nhìn vào. Sau đó, lại gấp gáp một mạch chạy đi, không quay đầu lại.
Cầm dây roi trên tay, Thanh Thức đến gần Bạch Lãng: "Ngươi hồi phục cũng không tệ đấy chứ. Chúng ta chơi đùa một chút nhá.", vừa nói dứt lời hắn vung roi trên tay, quất mạnh từng phát lên cơ thể của Bạch Lãng. Từng phát quất roi, hắn ta càng cảm thấy vui hơn. Cười càng lớn hơn, nhưng ánh mắt lại mang một chút bi thương.
Thiên Phượng không nhịn nổi, lên tiếng: "Này, ngươi muốn đánh thì đánh ta. Ta mới là người phá hoại niềm vui của ngươi, đúng chứ?"
Hắn ta quay sang, nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng. Không nói gì thêm, nhưng lại từ từ di chuyển ánh mắt về phía Mộc Mộc. Thanh Thức từng bước lại gần Mộc Mộc, cúi đầu nói: "Ngươi tên gì? Bao tuổi rồi?".
Thiên Phượng sợ rằng người tiếp theo phải chịu sự điên khùng của tên này là Mộc Mộc, lớn tiếng quát: "Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Nếu chỉ muốn trút giận vì ta mua Bạch Lãng thì nhắm đến ta. Không được đụng vào Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-phung-truong-thoi/2819339/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.