🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




"Ây dô~ Hai người đi đâu mà trễ như vậy mới quay lại? Ta chuẩn bị tắt đèn đi ngủ rồi đó." Diêu Mạt nhướng mày nhìn hai người dựa vào cửa, uể oải che miệng ngáp một cái.



Phó Cảnh Minh thật thà cười hề hề, nhiệt tình kể lại chuyện họ bị lạc. Hai người cứ như vậy nói chuyện một lúc lâu dưới sảnh, người qua đường không biết còn tưởng tri âm tri kỷ* lâu ngày mới gặp.



Thiên Nương không trả lời, cũng không quan tâm họ nói những gì. Nàng chỉ cười nhạt một cái như để chào hỏi Diêu Mạt rồi lẳng lặng trở về phòng. Đi bộ suốt một buổi chiều hai chân của nàng sớm đã mỏi rã rời. Ai mà ngờ được nàng và tên "công tử bột" đó lại lạc xa đến như vậy, hỏi thăm một hồi lâu mới tìm được đường về. Thật là một ngày mệt mỏi mà. Bây giờ nàng thèm được đặt lưng xuống giường ngủ một giấc lắm rồi.



Cũng không biết bây giờ ở nhà như thế nào rồi. Chắc đã loạn cào cào cả lên...



Thật sự đúng như Thiên Nương nghĩ, Phí gia khó mà không loạn. Qua một ngày tìm kiếm, cả Đế Lư cũng bị Phí Vân Đình "âm thầm" lật lên rồi nhưng đến cái bóng của nàng ông ta cũng không tìm được.



Ngày thứ hai cũng như vậy...



"Lão gia, bây giờ phải làm sao đây?"



Lộ Kiều cũng không còn vẻ mặt hả hê như trước nữa, bà ta cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng. Hiển nhiên không phải lo cho nàng mà là lo cho vinh hoa phú quý của bản thân mình.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nuong-tu-pham/2875214/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.