🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Trấn Thược Dược là một thị trấn nhỏ, nằm tít sâu trong rừng trúc ở Thành Tây, cách Đế Lư tầm khoảng một ngày đường, khá xa, đường đi cũng quanh co dễ lạc. Người trong trấn ôn hoà, lương thiện, chủ yếu kiếm sống bằng các nghề thủ công như đan tre trúc, dệt vải...



Sáng hôm nay, một chiếc xe ngựa có vẻ sơ sài chậm rãi tiến vào trong trấn. Mấy thanh niên vác giỏ đi đốn tre nhìn theo bóng xe xì xầm với nhau.



"Là người từ bên ngoài đến sao?"



"Chắc vậy. Cũng hơn hai tháng rồi mới có người ngoài đến."



"Cũng chưa tới mùa hoa mà, họ vào trấn ta làm gì?"



"Sao ta biết được? Chắc lại nghe đâu đó đồn bậy bạ rồi đến xem thôi."



"Họ đồn gì mà huynh bảo là bậy bạ?"



"Thì đại loại là trấn ta có bảo vật, rồi có hoa nở bốn mùa, rồi còn nằm giữa biển hoa gì gì đó... Bận trước ta gặp vài cô nương từ nơi khác đến ở bìa rừng, họ cũng định vào trấn nhưng bị ta đuổi đi rồi"



"Ồ."



"Được rồi, nhanh lên rừng đã."



Thiên Nương ngồi trong xe ngựa, tò mò vén rèm che nhìn xung quanh.



Xem ra nơi này cũng rất bình thường, không khí trong lành, hương trúc tươi mát, không náo nhiệt nhưng cảm giác rất thoải mái.



Đương nhiên cũng không có hoa nở khắp rừng.



Phu xe có vẻ hơi ngượng ngùng: "Tiểu thư, xem ra ta bị lừa rồi. Hoa nở quanh năm gì đó... xin lỗi, làm tiểu thư mất công một chuyến."



"Không sao. Nơi này cũng rất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nuong-tu-pham/2875217/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.