Hôm nay đã là ngày thứ ba Thiên Nương rời Phí Gia. Nắng mùa hè vẫn oi bức và chói chang như vậy. Đường lớn Đế Lư vẫn huyên náo như thường, chỉ là dạo gần đây lại xì xào thêm vài chuyện. Chẳng hạn như: Nhị tiểu thư của Phí gia đào hôn, bỏ trốn. 
Mà đối tượng bị đào hôn trong câu chuyện của họ lại cả ngày nhàn nhã ở Nguyệt Ảnh Lâu. 
Hắn ngồi tựa vào ghế, mắt hướng ra cửa sổ nhìn xuống đường phố náo nhiệt, đồng thời cũng không chút lưu tình đẩy nữ nhân đang dán chặt trên người mình ra. 
"Nói chuyện đàng hoàng, không được thì cút!" 
Một câu ngắn gọn nhưng cũng đủ để nàng ngoan ngoãn xê ra. Lưu Nhan ấm ức nhìn hắn. Miệng nói vài câu trách cứ nhưng cũng không tiếp tục quấn lấy nữa. 
Nàng trang điểm tỉ mỉ xinh đẹp, môi tô son đỏ, giữa trán vẽ một đoá liên hoa vừa kinh diễm vừa mị hoặc. Nàng, Lưu Nhan, chính là hoa khôi mấy tháng liền của Nguyệt Ảnh Lâu. Từng cử chỉ, ánh mắt đều mang theo sự cám dỗ, dụ dỗ người ta sa lầy vào dục vọng. Nàng chẳng khác nào một ly rượu độc, vừa độc chết người ta từ từ lại còn gây nghiện; ở thanh lâu này, nàng chính là đoá hoa mẫu đơn được mấy cái đại nam nhân không não kia lại tranh giành, ai cũng muốn vung tiền vì nàng. 
"Đã đến chỗ này của ta lại còn ra vẻ gì chứ. Tiểu nương tử chưa cưới kia của ngài cũng chạy mất rồi, cần gì phải nhẫn nhịn. Hay là nói... Lục công tử nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nuong-tu-pham/2875212/chuong-24.html