Lâm Hiên nheo mắt lại, “Quả nhiên, xà trên không thẳng xà dưới cong, cha nào con nấy, rắn sinh rắn, thỏ sinh thỏ, con của con chuột thì biết đào hang, con trai của ông vừa trở mặt với ông, bây giờ ông cũng muốn trở mặt với tôi sao?”
Tô Huệ Chỉ ở một bên ho khan xấu hổ, nói: “Khụ khụ, Lâm Hiên, đừng có phủ định hết vậy chứ, tớ không hề trở mặt nha”.
Nói xong, Tô Huệ Chỉ lách người đi đến bên cạnh Lâm Hiên.
“Ông nội, ông nói với con, tính chính trực là điều quan trọng nhất trong cuộc sống, giá cả đã thương lượng xong, Lâm Hiên đã chữa khỏi bệnh cho ông, bây giờ ông trở mặt, có phải là có chút không tốt không?”
Ông cụ Tô lắc đầu nói: “Làm người đúng là cần phải có tính chính trực, nhưng hôm nay ông nội sẽ dạy cho con một bài học khác, đó là... không gian trá thì không phải là thương nhân!”
“Khi lợi ích đủ lớn thì cũng đáng để mạo hiểm, thần y Lâm, cậu thấy thế nào?”
Lâm Hiên gật đầu, cười nói: “Ông Tô nói rất đúng, đúng là không gian trá thì không phải là thương nhân, nhưng nếu ông là kẻ gian trá, thì tại sao ông lại cho rằng tôi là người thành thật chứ?”
Ông cụ Tô nghe vậy, sắc mặt hơi thay đổi: “Cậu nói vậy là có ý gì?”
“Không có ý gì cả, ông Tô xuống giường đi hai bước sẽ biết thôi”.
Lâm Hiên căn bản không quan tâm, sau khi hai người áo đen xuất hiện, Lâm Hiên biết rất rõ mình phải chừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhan-quy-y/3401410/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.