Hài lòng gật gật đầu, Thiên Nguyệt Triệt mặc ngoại y màu bạc, kết hợp với đai lưng, ủng ngắn màu đen, nhưng ánh mắt thì không có cách nào biến thành màu đen, cũng không phải không có cách, chẳng qua là dùng sức mạnh của thánh linh châu thì quá trêu chọc pháp sư có tu vi ma pháp cao.
Cho nên dùng kính đen, với con mắt thẩm mỹ của Thiên Nguyệt Triệt mà nói, rất hoàn mỹ.
Kết quả là, tâm tình rất tốt nên dẫn theo Liệt La Đặc, Đàn Thành xuất cung.
Phía sau, có một ánh mắt sạch sẽ thẳng tắp nhìn theo bóng lưng Thiên Nguyệt Triệt, hoặc là nói, dừng lại ở trên mái tóc đen của Thiên Nguyệt Triệt, giống như đang nhìn động vật hiếm có.
Ánh mắt sạch sẽ như vậy đương nhiên là của Tiểu Bạch, kết quả, Tiểu Bạch đơn thuần cầm lấy tinh dầu hà thủ ô đặt trên bàn, bắt đầu tìm tòi.
Ngoài cung
Thiên Nguyệt Triệt rất ít khi xuất cung, trước lúc năm tuổi chẳng bao giờ xuất cung, trong tám năm qua, Thiên Nguyệt Thần mang theo hắn đi chơi rất nhiều nơi, nhưng đế đô, là hoàng tử của Mạn La đế quốc, lại chưa bao giờ dạo chơi đô thành của mình.
Lúc này mới ra hoàng cung, ánh mắt tò mò của Thiên Nguyệt Triệt càng không ngừng lưu chuyển chung quanh, phụ hoàng, nhìn sự phồn hoa của đế đô, ta tựa hồ càng hiểu rõ ngươi thêm một chút.
Mạn La đế quốc phân chia phương hướng, lấy hoàng cung làm trung tâm, mà Liệt La Đặc nói, trước kia hắc nhai là nơi nghèo nhất đế đô.
Đương nhiên Mạn La đế quốc giàu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nguyet-chi-mi/1853464/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.