Mặc dù ở Mạn La đế quốc, bốn mùa như mùa xuân, nhưng đến tháng sáu thì khí trời vẫn nóng lên rất nhiều.
Trong Mạn La các, cây anh đào đã đến thời kỳ hưng thịnh, từng đợt mùi thơm ngát xông vào mũi, so với ngày xưa càng nồng đậm hơn, giúp tâm tình buồn bực mấy ngày qua của Thiên Nguyệt Triệt phá lệ mà vui vẻ.
Buồn bực là bởi vì đến mùa mưa dông, tháng sáu là tháng có mưa dông nhiều nhất ở Mạn La đế quốc, đối với người chú trọng mọi thứ hoàn mỹ như Thiên Nguyệt Triệt mà nói, thật sự chán ghét.
Không phải sao?
Mới ra ngoài vài bước, giày dưới chân đã dính đầy bùn, y phục trên người ươn ướt một chút, không phải trước ngực thì sau lưng, luôn luôn ẩm ướt.
Cho nên Thiên Nguyệt Triệt liên tục buồn bực, về điểm này Thiên Nguyệt Thần cũng không có cách nào.
Mà hôm nay bất đồng, mưa mấy ngày qua rốt cuộc đã ngừng, bởi vậy Thiên Nguyệt Triệt mới có thể mở cửa sổ, hít thở không khí mới.
Cảm giác thật là thoải mái.
Tiểu Bạch nhìn Thiên Nguyệt Triệt duỗi người, cho là rất thoải mái, nên cũng học theo, kết quả rất nghiêm trọng, thân thể của nó quá mập mạp nên không thể co dãn, ngay cả duỗi người cũng không được.
Vấn đề lớn.
Thương tâm, Tiểu Bạch âm thầm quyết định ăn kiêng.
Chìm đắm trong suy nghĩ của mình, Thiên Nguyệt Triệt hiển nhiên sẽ không biết ý nghĩ của Tiểu Bạch, bởi vì hiếm khi khí trời tốt, cho nên Thiên Nguyệt Triệt mang dép đi ra khỏi Mạn La các.
Trong hoàng cung, từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nguyet-chi-mi/1853463/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.