Một luồng ánh sáng trắng lóe lên vụt qua Y Thiên, ánh mắt hắn chìm trong một bầu trời trắng xóa, đầu óc hắn mù mịt đi, rồi dần cứng lại.
Thân thể hắn từ từ đông cứng lại, bắt đầu ở chân, nó dần lan lên trên. Toàn thân hắn bây giờ bị bọc một lớp đá cứng cáp, lớp đá đó dần ăn mòn vào bên trong với ý định hóa hắn hoàn toàn thành một cục đá.
Nhưng rồi tình thế biến chuyển.
"Phụt! "Ngân Xà Tí Hống phun ra một ngụm máu tươi, nóng, đặc quánh và màu đen sền sệt.
Ánh mắt nàng nhìn hắn dần chuyển nên sợ hãi, cơ thể nàng run rẩy lùi lại, làn sương khói mù mịt cũng đang tan dần đi. Để lộ ra ở thân dưới nàng với cái đuôi rắn đầy những chiếc vảy tím lấp lánh chói nhòa.
"Ngươi, rốt cuộc là thứ quái quỷ gì vậy? "
Rắc Rắc
Lớp đá trên người Y Thiên dần tan vỡ ra, rơi xuống mặt đất. Hắn chỉ nhìn nàng, một ánh nhìn xa xăm, Âm Dương Nhãn cũng không bật, đó chỉ là đôi mắt với một màu đen sâu hoắm, như thể ánh nhìn đó đang xuyên qua tận tâm can của nàng vậy.
"Ngươi. .tên còn người này. .ngươi không có ác mộng sao? "Giọng nàng run rẩy vì sợ hãi, nước mắt đã sớm rơi xuống.
Y Thiên nghe những lời nói tuyệt vọng này của Ngân Xà Tí Hống, hắn chỉ nhếch môi cười lạnh. Hắn biết bản thân đã chiến thắng một cách triệt để rồi, hắn ngồi xếp bằng dưới mặt đất, ánh mắt hắn hướng lên nhìn nàng.
"Ngươi đẹp thật đấy. "
Nhìn Y Thiên nói đùa mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045520/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.