"Ta nhìn ngài là biết ngay không phải người bình thường. Chậc chậc, dáng người này, ấn đường này ngài là một người có tương lai sáng ngời, khí chất của ngài quả nhiên khác lạ nếu không phải là đế vương thì ít ra cũng là đại tướng quân vang danh ngời ngời. "
Y Thiên không quay đầu, chỉ khẽ liếc mắt. Gã tu sĩ tiều tụy tiến lại gần, áo quần rách vá, nhưng đôi mắt lại sáng chói như hai vì sao. Hắn đặt thanh kiếm dài và mỏng trong tay xuống cạnh Y Thiên, ánh mắt không hề rời đi.
"Người tuy nhỏ tuổi mà lại đạt đến luyện khí tam tầng. .. ừm. .. ta không biết khí linh ngài như thế nào, nhưng người xưa đã nói tu luyện quan trọng nhất vẫn là tu luyện tâm trí. "Hắn khẽ mỉm cười, đôi mắt nhấp nháy, "Ngài thấy ta nói có phải không? "
Y Thiên vẫn giữ nguyên tư thế, chỉ có ngón tay cái trên đùi khẽ giật. Hắn chẳng quan tâm đến lời nói triết lý đó, toàn bộ tâm trí hắn lúc này dán chặt vào thanh kiếm. Nó cho hắn một cảm giác quen thuộc đến lạ, như thể một vật trở về với chủ cũ. Hắn đứng dậy, bước nhanh tới, đôi mắt dán chặt vào thanh kiếm.
"Đừng dài dòng nữa, "Y Thiên gằn giọng, "nói ta nghe ngươi muốn bán nó với giá bao nhiêu? "
Tu sĩ đó mừng rỡ, một nụ cười khổ sở nở trên môi. Hắn từ từ thu thanh kiếm về, đặt vào tay Y Thiên, vẻ mặt hắn nheo lại đầy vẻ cơ cực, hắn thở dài vài hơi.
"Công tử cứ từ từ, để ta nói cho hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045508/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.