Khi mơ màng tỉnh dậy, nhận ra mình đang nằm trong một gian phòng đàng hoàng chứ không phải ở thâm sơn nữa, Y Nhi có phần mờ mịt.
– Ngươi đã tỉnh?
Một giọng nói vang lên bên tai, âm thanh này rất quen thuộc mà thoáng chốc không thể nhớ ra được.
Thấy Y Nhi không trả lời, người kia bước tới một bước để nàng nhìn rõ mặt mình.
Vừa trông thấy người đó, Y Nhi liền giật nẩy mình, bất kể cơ thể đang khó chịu liền hấp tấp ngồi bật dậy, gọi:
– Công… công tử.
Đứng trước mặt nàng bây giờ chính là Bạch Thiên Lam, người mà nàng đã luôn nhớ tới, mong mỏi được gặp lại suốt nửa năm qua.
– Công tử…
Nước mắt bất chợt ứa ra dù nàng không muốn khóc.
Bạch Thiên Lam vẫn trầm mặc nhìn Y Nhi, hồi lâu không lên tiếng. Y Nhi khóc thút thít một lúc lâu mới ngưng được, lúc này mới nhớ ra hành động như vậy là thất lễ liền len lén nhìn biểu cảm của Bạch Thiên Lam.
Bạch Thiên Lam vẫn đứng nguyên như vậy, mãi mới lên tiếng nói:
– Ngươi đã từng tiếp xúc với ma nhân?
Y Nhi không ngờ được Bạch Thiên Lam lại hỏi mình như vậy, lúng túng nói:
– Không! Không có…
Bạch Thiên Lam tiếp tục hỏi:
– Vậy tại sao ngươi lại nhận ra khí tức của một ma nhân?
Y Nhi lúc này liền hiểu những việc xảy ra Bạch Thiên Lam chắc chắn là đã biết toàn bộ. Nàng không muốn nói dối hắn nhưng cũng không biết phải bắt đầu nói từ đâu.
– Công tử… Y Nhi…
Không để ý đến vẻ mặt khó xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ma-nu-vuong/1836609/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.