Buổi sáng nọ, Thái Hòa tay bưng thức ăn bước vào phòng của Hắc Vũ.
Vừa mới bước vào, Thái Hòa đã nhìn thấy bóng một người đang ngồi trên giường, liền hối hả đặt thức ăn xuống bàn chạy vù tới.
– Đệ đã tỉnh rồi!
Vẻ mặt Hắc Vũ vẫn còn tiều tụy, mờ mịt đưa mắt nhìn Thái Hòa.
– Đây là đâu?
Thái Hòa liền đáp:
– Phái Thanh Vân! Vì đệ bị thương không tiện di chuyển nên tạm thời trú lại đây…
– Nàng như thế nào?
Hắc Vũ lại lên tiếng hỏi, Thái Hòa có phần ngơ ngác, không hiểu Hắc Vũ đang muốn hỏi ai.
Hắc Vũ lần nữa lặp lại:
– Y… Nhi, là tên của nàng bây giờ.
Thái Hòa cau mày, có gì đó không đúng. Cảm giác ánh mắt Hắc Vũ thật trống trải, xa lạ, chẳng lẽ hắn bị hậu chứng gì đó? Thái Hòa đưa tay bắt lấy vai Hắc Vũ lay mạnh.
– Hắc Vũ…
Hắc Vũ chợt bừng tỉnh, gấp gáp nói:
– Y Nhi! Là người đi cùng với đệ đó, nàng có sao không?
Thái Hòa ngây người, vẫn còn sợ hãi, hồi lâu mới chợt nhớ đến người được gọi là Y Nhi ấy không phải là tì nữ của Bạch sư thúc, Bạch Thiên Lam sao? Tại sao Hắc Vũ lại nhắc tới nàng?
Hắc Vũ thấy Thái Hòa mãi không trả lời, liền chụp lấy tay Thái Hòa, hối thúc:
– Nàng như thế nào rồi?
Thái Hòa cau mày, sư đệ tiểu ma vương của hắn khi nào lại biết quan tâm đến người khác rồi.
– Đệ… và nàng quan hệ như thế nào?
Thái Hòa không giải đáp thắc mắc của Hắc Vũ mà lại hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ma-nu-vuong/1836615/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.