Cừu Đại Đồng đậu xe ở cổng sau trường đại học, gã biết cổng sau này gần với ký túc xá, hầu hết sinh viên vào lúc chập tối đều ra vào nơi này. 
Gã đợi ba ngày, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Thẩm Thiên Việt kia. 
Ngày thứ tư, cuối cùng gã gặp được Thiên Việt. 
Cừu Đại Đồng từ trong xe bước ra, chắn trước mặt cậu. Gọi: “Thẩm Thiên Việt.” 
Thiếu niên đứng lại, lẳng lặng nhìn gã, Cừu Đại Đồng nghĩ, trong lòng cậu có lẽ sục sôi căm hận mình, nhưng biểu hiện bên ngoài, lại là lẳng lặng như nước. 
Cừu Đại Đồng đột nhiên cảm thấy có chút lúng túng khi đối diện đôi mắt trong ngần như nước kia, là cảm giác đã bao năm qua chưa từng có. 
Để che đậy, gã bước lên một bước kéo cánh tay Thiên Việt. 
Thiên Việt quét mắt nhìn bàn tay to lớn đặt trên cánh tay mình, không lên tiếng, sau đó, tự động mở cửa xe, ngồi vào trong. 
Cừu Đại Đồng quả thật có chút không ngờ. Vội lên xe, nhanh chóng lái đến một nơi yên tĩnh. Lúc này mới quay đầu lại, nhìn Thiên Việt, nói: “Thẩm Thiên Việt, tôi đợi cậu nhiều ngày như vậy, là muốn nói tiếng xin lỗi cậu. Như vậy, lương tâm của tôi cũng dễ chịu hơn.” 
Thiên Việt nói: “Ồ, lương tâm của ông. Vậy, tôi tiếp nhận lời xin lỗi này, tôi đi. Ông cũng thu hồi lại lương tâm của mình đi.” 
Cừu Đại Đồng một phen bắt lấy cậu: “Khoan, tôi nói, không bằng, cậu theo tôi đi. Tên Kế Hiểu đó, địa vị rất cao, cậu không với tới hắn đâu. Tôi chu cấp chi phí đại học cho cậu, cậu muốn học bao lâu cũng được, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ly-khoi-giai/785542/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.