Cậu gần như muốn cười, cười người kia, khi làm chuyện vô sỉ nhất vô tình nhất, lại dùng loại dáng vẻ thâm tình nhất kia. 
______ 
Khi đó, sự nghiệp của Kế Hiểu có thể nói là một đường thăng tiến. Hắn chưa tới ba mươi, đã làm Chánh xứ, chủ yếu phụ trách mua sắm chính phủ (1). Hắn xưa nay luôn rất cảnh giác, hắn không thiếu tiền, hắn đương nhiên biết tiền là của quý, nhưng thứ hắn càng muốn có là, quyền thế. Thứ này liên quan chặt chẽ với tiền, nhưng đôi khi cũng mâu thuẫn nhau, thời gian qua hắn khá thận trọng. Thế nhưng, không lường được, vẫn bị hai chữ quyền thế làm vấp ngã một cú không lớn không nhỏ. 
Vốn dĩ, công ty Hoành Phi kia phạm vi nghiệp vụ là kinh doanh trang phục thể thao, là một đơn vị không mấy liên quan tới mua sắm chính phủ, hôm Tết Nguyên Đán, giám đốc công ty mở tiệc chiêu đãi, mời một số quan chức chính phủ, đây căn bản cũng là chuyện bình thường. Trong tiệc chiêu đãi, mỗi khách mời đều được tặng một phần quà lưu niệm nho nhỏ, Kế Hiểu nhận được một bộ trà cụ, đợi về nhà xem kỹ, mới phát hiện bên trong vách hộp có kẹp một xấp tiền mặt. Kế Hiểu thừa biết những chuyện này không hiếm lạ ở cơ quan, nghe nói có người, cuối năm, con số hồng bao nhận được thật sự rất kinh người. Bản thân Kế Hiểu cũng không phải chưa từng nhận, nhưng con số không quá lớn, lần này xem như nhiều rồi. Kế Hiểu cũng âm thầm đầu tư, chơi một ít cổ phiếu, trước nay đều tương đối thuận lợi, ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ly-khoi-giai/785541/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.