🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Thiên Việt tỉnh lại, cơn đau đã qua đi. Nhưng cả người mềm nhũn, cổ họng càng khô rát giống như sắp phun ra lửa. Khẽ cử động định xuống giường lấy chút nước uống, Dĩ Thành đã đẩy cửa bước vào, trên tay cầm theo một cốc nước.

Dĩ Thành nói: “Dậy rồi? Có khát không? Uống chút nước đi, nhưng mà không được uống nhiều.”

Quả nhiên, nước ấm chỉ non nửa cốc.

Thiên Việt uống cạn một hơi, hé miệng, muốn xin thêm chút nữa, đột nhiên lại ngượng ngùng, chỉ rũ my, ôm chặt cái cốc không buông. Dĩ Thành kéo hai lần cũng không lấy lại được cốc nước, hiểu ý, mỉm cười xoa đầu, nói: “Không được nha, anh lên mạng xem thử, chứng viêm túi mật này, lúc phát tác, không được uống quá nhiều nước.”

Thiên Việt nói: “Qua một đêm không ngờ anh trở thành chuyên gia rồi.” Trong thanh âm bất giác mang theo chút ấm ức hòa lẫn bướng bỉnh.

Dĩ Thành không khỏi mềm lòng, nói: “Vậy thêm chút nữa thôi, một chút thôi đấy.” Nói xong đi ra, chốc lát đã mang đến một cốc nước chỉ lưng lửng nơi đáy, Thiên Việt lại một hơi uống sạch, lần này lập tức đặt cốc xuống, rúc vào trong chăn.

Dĩ Thành túm lấy chiếc chăn bị cậu trùm kín đầu kéo xuống: “Việt Việt, trùm kín như vậy, sẽ bị ngộp đó.”

Thiên Việt lại kéo chăn lên, che đi miệng và mũi, chỉ chừa lại đôi mắt đen láy, trong ngần như nước nhìn Dĩ Thành.

Khoảnh khắc đó, cả hai đều có chút mơ hồ, dường như những ngày tháng cũ, đang chậm rãi ùa về.

Thiên Việt nghĩ, e rằng mình đã không thể quay lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ly-khoi-giai/785528/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.