Có Triệu Tiền Tôn gia nhập đội ngũ rồi, sự tối tăm và kỳ quái mà A Tửmang đến liền biến mất. Hắn giao du rộng rãi, trong thiên hạ nếu có mười chỗ danh lam thắng cảnh thì hắn đã phải đặt chân tới tám, chín chỗ, cho nên kiến thức địa lý vô cùng phong phú. Ở trên đường nghe hắn kể chuyện cười, nói đến vùng đại mạc trơ trọi và phong cảnh miền nam trù phú,khiến cho người ta cảm thấy con đường cũng ngắn lại không ít.
Nhưng cũng vì có hắn ở đây, cho nên cũng không tiện điểm huyệt của A Tử nhưlúc trước, bởi vì đang êm đẹp tự nhiên có một tiểu cô nương bị khốngchế, nếu giải thích không tốt chỉ sợ sẽ khiến Triệu Tiền Tôn lo sợ không dám đi cùng bọn họ nữa. Không biết Mộ Dung Phục đã âm thầm cảnh cáo ATử cái gì, nhưng ít nhất bây giờ nàng thông minh và an phận hơn rấtnhiều, tuy vẫn có chút âm trầm quái dị, nhưng cũng không gây ra chuyệnphiền toái nào.
Hôm nay, bọn họ vừa vặn đến đúng lúc phiên chợhọp một tuần một lần ở một thành nhỏ mở ra. Thấy các quán nhỏ, hoặc làbán chút đặc sản địa phương, hoặc là biểu diễn tạp kĩ, khiến cho mọingười đều vô cùng vui mừng. Hơn nữa chợ nhiều người chật chội, nếu cưỡingựa sợ sẽ dẫm đạp lên người khác, cho nên bọn họ liền xuống ngựa, kéongựa đi xuyên qua chợ.
Vương Ngữ Yên và A Tử đều là tiểu cônương, thấy khung cảnh náo nhiệt này không khỏi vô cùng tò mò thích thú. Mộ Dung Phục thấy Vương Ngữ Yên hết nhìn đông lại nhìn tây, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-chi-cuu-lai-truot-chan-mo-dung-thieu-nien/11938/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.