“Ngươi cho rằng, một tiểu cô nương dám đi một mình trong đêm, lại là người bình thường sao?”
A Tử vừa rồi mệt mỏi như vậy, nào có thời gian suy nghĩ chuyện này. Lúcnày Vương Ngữ Yên chỉ ra, khiến cho nàng suy nghĩ mà lạnh cả người. Mộtvị cô nương mới bảy tám tuổi, vì sao một mình đi lại trên đường, mà lạivênh váo như thế? Chẳng lẽ…
Tiểu cô nương trong lòng nàng dường như thấu hiểu được suy nghĩ của nàng, liền quay đầu lại nhe răng cười,hàm răng trắng muốt ở dưới ngọn đèn mờ, khiến cho A Tử không khỏi lạnhsống lưng. Lúc trước còn ở chỗ tối, cho nên không kịp nhìn rõ, bây giờ ở dưới ánh đèn, A Tử mới phát hiện, tuy vóc dáng người kia rất nhỏ, nhưng nhìn kỹ, thì khuôn mặt so với mình còn già hơn, căn bản không giống như một đứa trẻ.
“Thật ra, ta là tiểu quỷ nha.” Nữ hài nhấn mạnhvào chữ “Quỷ”, ngón tay lạnh lẽo lặng lẽ đặt lên tay của A Tử, cườikhanh khách nhìn nàng.
A Tử sợ hãi kêu to, muốn buông nàng ra,nhưng lại phát hiện huyệt đạo trên người không biết đã bị điểm từ lúcnào, cho nên không thể cử động, cứ đứng yên tại chỗ. Tiểu cô nương cườitủm tỉm, dùng ngón tay đẩy một cái, nhìn rất nhẹ nhưng A Tử lại cảm giác có một cỗ lực mạnh mẽ đập vào nàng, khiến nàng nặng nề té lăn quay trên mặt đất.
“Xin lỗi, mỗ mỗ.” Vương Ngữ Yên trịnh trọng hành lễ, “Để cho người chê cười rồi.”
Vu Hành Vân cười khẽ một tiếng, khoát tay nói: “Để bà già ta cười một chút có gì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-chi-cuu-lai-truot-chan-mo-dung-thieu-nien/11939/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.