Mộ Dung Phục an ủi nói: “Ngươi không cần lo lắng về chuyện của vị tiềnbối kia, tuy rằng ông ấy là người Khiết Đan, lại vừa giết người, nhưngchính ông ấy cũng nói đó là vì tư thù. Hơn nữa ta tin ông ấy không phảilà đang giả bộ, cho nên việc này một chút cũng không liên quan đến chiến tranh giữa Tống và Liêu, chúng ta không cần phải quan tâm.”
Vương Ngữ Yên “Ừ” một tiếng, thấy hắn thân thiết nhìn mình, liền không suy nghĩ nữa, mỉm cười với hắn.
Hai người quay trở về theo đường cũ, một lần nữa đến phân đà của Cái Bang,trình báo thân phận xong, liền có một đệ tử Cái Bang làm nhiệm vụ tiếpkhách dẫn bọn họ đi vào. Mộ Dung Phục thấy mọi người trong bang vẻ mặtkhông tốt, đang hối hả chạy tới chạy lui. Mà đệ tử kia, vẻ mặt cũng cóchút hoảng sợ, nên hắn liền hỏi: “Phải chăng hai chúng ta tới không đúng lúc, trong bang đang có việc?”
Đệ tử kia hồn nhiên sờ sờ đầu,nói: “Trên lý thuyết thì bọn thuộc hạ chúng ta không được lắm miệng vềchuyện đại sự trong bang, nhưng nếu Mộ Dung công tử đã là anh em đồnghao với bang chủ của chúng ta, lại là người của chính phái, thì thuộc hạ tất nhiên không thể đối xử như với người khác. Trong bang có một vị đàchủ, vừa mới bị sát hại! Hiện tại mọi người đang đi tra xét việc này, Mộ Dung công tử và Mộ Dung phu nhân thực sự tới không đúng lúc.”
Mộ Dung Phục và Vương Ngữ Yên không tiếng động trao đổi ánh mắt với nhau,cả hai đều liên tưởng tới vị tiền bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-chi-cuu-lai-truot-chan-mo-dung-thieu-nien/11928/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.