Hả, đứa nhỏ? Vương Ngữ Yên cả kinh, thiếu chút nữa đã phun hết canh trong miệng ra
Nàng mới mười lăm tuổi, hiện tại thành thân đã được coi là sớm, chẳng qua là vì biểu ca đã hai mươi lăm tuổi nên mới phải tiến hành. Thành thân xong thì cũng thôi, tại sao lúc này lại đề cập đến chuyện sinh con a?
Vương Ngữ Yên không hiểu ý tứ của Vương phu nhân lắm, còn Mộ Dung Phục tronglòng lại hiểu rõ, mợ đây là muốn đào bẫy để thử hỏi đây mà. Vì vậy hắnvội vàng cung kính nói: “Nương, Yên nhi còn nhỏ, sức khỏe cũng khôngđược tốt, ta cảm thấy vẫn nên để nàng lớn thêm hai năm nữa, rồi hẵng bàn đến chuyện đứa nhỏ.”
“Nếu ngươi đã nói như vậy thì thôi. Ta chỉ là lo Mộ Dung gia vội vã muốn kéo dài hương hỏa, mà Yên nhi thìvẫn còn nhỏ. Hiện giờ ngươi đã nói như vậy, vậy thì hai ba năm nữa hẵngtính.” Đối với việc hắn đặt sức khỏe của Vương Ngữ Yên lên cao nhất,Vương phu nhân có vẻ cực kì vừa lòng, lại một lần nữa cầm đũa lên, ý bảo bọn họ ăn thêm đi.
Đối với giao dịch ngầm của mẫu thânvà biểu ca, Vương Ngữ Yên sau khi suy nghĩ rốt cục cũng hiểu ra, liềnliếc mắt nhìn người này một cái, lại nhìn người kia một tẹo, khóe miệngnhếch lên thành một nụ cười.
“Biểu ca, chuyện con nối dòng, huynh đã sớm tính toán rồi à?” Lúc tản bộ sau khi ăn, nàng nắm tay Mộ Dung Phục, hỏi.
Mộ Dung Phục gật gật đầu: “Điều này là tất nhiên, ngươi còn nhỏ như vậy,lại cũng mới bị thương, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-chi-cuu-lai-truot-chan-mo-dung-thieu-nien/11927/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.