Ngoài điện nắng hè dường đổ lửa,Trong nhà lạnh buốt nước thành băng.Trùng lạ xem chừng chưa đáng sợ,Dẫu độc sao bằng dạ sói lang.** *Y đứng nấp ở sau đống lửa, nép người lại để nếu con mãng xà phóngtới cắn mình thì sẽ lập tức co giò chạy thoát thân, cái danh đại anhhùng, đại hiệp sĩ cũng chẳng màng chi nữa.Trăn quả nhiên sợ lửa, thấy lửa lem lém ở bên cạnh lập tức đangquấn người liền lỏng ra, chui vào trong cỏ. Du Thản Chi thấy đốt lửa kiếnhiệu, trong tiếng hoan hô của phái Tinh Tú, cầm hết que củi này đến quecủi khác vứt ra. Những con rắn lập tức lúc nhúc bỏ chạy, đến những contrăn lớn dài mấy trượng cũng không chịu nổi lửa nóng đành thả người rachạy mất. Chỉ trong giây lát, mấy trăm con rắn và trăn đã đi hết sạch.Các đệ tử phái Tinh Tú lớn tiếng ca tụng:- Minh kiến của sư phụ quả xa vạn dặm, thật là thần cơ diệu toán,dùng hỏa công linh nghiệm biết bao.- Sư phụ hồng phúc tề thiên, phùng hung hóa cát.- Mọi việc đều do sư phụ tính toán mới cứu được cái mạng kiến củachúng con.Bao nhiêu lời ca tụng toàn là nhắm vào công đức của sư tôn Tinh TúLão Quái, còn công lao đốt lửa đuổi rắn của Du Thản Chi chẳng ai nhắcđến một câu. Du Thản Chi đứng ngơ ngẩn như trời trồng, hơi lấy làm lạ,nghĩ thầm: Mới đây cả bọn chúng bay còn chửi sư phụ không tiếc lời,bây giờ lại tán tụng tận mây xanh, cái tiếng đại anh hùng, đại hiệp sĩcủa ta nay thành thằng nhãi này, ấy là vì cớ gì?.Đinh Xuân Thu vẫy tay nói:- Thằng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365930/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.