Ngoài điện nắng hè dường đổ lửa,Trong nhà lạnh buốt nước thành băng.Trùng lạ xem chừng chưa đáng sợ,Dẫu độc sao bằng dạ sói lang.** *Du Thản Chi xách chiếc hồ lô, rảo bước đi về thành Nam Kinh, bẩmlại cho A Tử là đã bắt được con băng tàm. A Tử mừng lắm vội vàng bảo ybỏ con tằm vào trong chiếc hũ sành để nuôi. Lúc đó đang vào tháng bảy,giữa mùa hè trời nóng gắt ngờ đâu vừa nuôi con băng tàm ở điện phụ, lậptức trong nhà càng lúc càng lạnh, chẳng bao lâu nước trong bình trà chéntrà cũng kết thành băng.Đêm hôm đó, Du Thản Chi nằm trong chăn mà run lẩy bẩy, khôngsao ngủ được, nghĩ thầm: Con tằm này thật lạ trên đời ít có. Nếu như cônương đem nó hút máu mình thì dù không chết vì chất độc, cũng lạnhcóng mà chết.A Tử liên tiếp bắt mấy con rắn độc, trùng độc đem đến đấu với nó,đều bị con băng tàm chạy quanh vài vòng là đông cứng chết ngay để chonó hút hết trấp dịch. Đến hơn mười ngày, không giống độc trùng nàođương cự nổi.Hôm đó A Tử đến điện phụ nói:- Hề Sắt, hôm nay mình phải giết con băng tàm, ngươi thò tay vàotrong hũ để cho con tằm hút máu.Du Thản Chi những ngày qua lúc nào cũng lo ngay ngáy, đêm trằntrọc sợ cái giờ phút này, quả nhiên cô nương chẳng chút dung tình, rồicũng bắt y và con băng tàm cùng hi sinh, trong lòng buồn bã, quay sangnhìn A Tử một lát không nói năng, không cử động. Về phần A Tử nàngchỉ nghĩ: Ta vô tình được bảo vật hiếm có này, độc chưởng công phu khiluyện thành rồi e
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365929/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.