Vệ Tử Quân choáng váng nặng nề sau một giấc ngủ dài, khi tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ, hết sức đơn sơ. Chỉ có một chiếc bàn và một chiếc giường.
Đưa mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, chợt thấy ngoài cửa sổ có hai kiện quần áo đang phơi nắng, nhìn kĩ lại chính là quần áo của mình, cùng dải lụa buộc ngực. Vệ Tử Quân kinh hãi, cúi đầu nhìn người mình, trong lòng lạnh như băng.
Đang lúc kinh hãi, từ bên ngoài có một người bước vào phòng, chính là Lưu Vân Đức kia, Vệ Tử Quân nhìn thấy hắn, nhất thời cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
"Ngươi đã thấy cái gì?" Vệ Tử Quân ngồi dậy, hướng Lưu Vân Đức kêu to.
"Cái gì nên thấy đều thấy cả." Lưu Vân Đức thản nhiên nói.
Vệ Tử Quân tức giận cầm lấy gối đầu ném về phía Lưu Vân Đức, Lưu Vân Đức nhẹ nhàng tiếp nhận gối đầu đặt lên bàn.
Vệ Tử Quân thấy thế tay lại nắm chăn ném qua, "Ngươi đã làm cái gì?"
"Ngươi muốn ta làm gì?" Lưu Vân Đức lạnh lùng đón lấy cái chăn.
Nghe những lời ấy, tức giận tới mức tay lại tùy ý bắt, bắt trúng cái gì liền ném đi, đến tận khi bên người không còn đồ vật gì.
"Ta vừa mới giúp ngươi trị liệu vết thương, nếu hiện tại ngươi động khí, sẽ bị thương tới lục phủ ngũ tạng." Lưu Vân Đức thấy bộ dáng nàng kích động, không nhịn được cười rộ lên. "Ngươi vì sao lại theo dõi ta?"
"Biết ta sẽ không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340548/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.