Thoáng ổn định lại tinh thần, nàng làm bộ như không có việc gì, thong thả đi xuống dưới thì thấy nam tử áo lam lúc nãy ngồi đối diện một người gương mặt trắng nõn, một nam nhân chừng bốn mươi tuổi.
Hai người này rốt cuộc ai là Lưu Vân Đức?
"Lưu hiền đệ! Cần gì phải như thế! Ngươi và ta vốn là chim cùng một rừng!" Nam nhân áo trắng nói.
"Ta là nam nhân đường đường chính chính, chỉ có ngươi mới không phải một con chim tốt! Thứ cho tại hạ không thể phụng bồi." Người được gọi là Lưu hiền đệ, nam tử áo lam nói.
Thì ra hắn chính là Lưu Vân Đức!
Thư sinh áo trắng đi rồi, Lưu Vân Đức kêu tiểu nhị tính tiền.
Vệ Tử Quân ra ám hiệu cho tiểu nhị một chút, tự mình đến tính tiền.
"Khách quan, tổng cộng bốn lượng bạc!" Vệ Tử Quân mỉm cười nói với Lưu Vân Đức.
"Cái gì? Bốn lượng? Ta chỉ kêu hai món ăn! Vì sao đắt như vậy?" Lưu Vân Đức kinh ngạc nói. Phải biết rằng trên người hắn chỉ có hai lượng bạc.
"Khách quan, quán của chúng ta mở ra để phục vụ quan to, quý nhân, nguyên liệu nấu ăn toàn là trân phẩm thượng hạng, chế biến so với nơi khác cũng kĩ lưỡng hơn nhiều, ngay cả cái chén uống trà ngài dùng giá cũng hai lượng bạc rồi."
Muốn giết ân nhân cứu mạng của nàng, không làm thịt ngươi thì làm thịt ai chứ.
Lưu Vân Đức đỏ mặt, biết mình nói hớ nhưng cũng đành chịu, tiện tay đưa vào trong ống tay áo để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340550/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.