Đại Dục năm Kiến Đức thứ nhất.
Tây Đột Quyết tháng năm, năm Mão.
Ba mươi vạn đại quân Thổ Phiên, chậm rãi vượt qua núi Điền Nam, binh lính đã ở ngoài Vu Điền thành mười dặm xây dựng quân doanh tạm thời, bắt đầu giằng co với quân giữ thành Vu Điền.
Trong Hãn đình Tây Đột Quyết, chúng đại thần khe khẽ nói nhỏ, nghị luận với nhau.
Rốt cục, có một người mở miệng hỏi: "Khả hãn, Thổ Phiên muốn đánh Vu Điền, vì sao ngài ngồi yên không để ý?"
Thấy có người mở miệng hỏi, Ca Thư Khuyết Sĩ Cân cũng không nhịn được nói: "Đúng vậy khả hãn, nếu như Vu Điền thất thủ, quân Thổ Phiên tiến vào lãnh thổ của ta càng dễ dàng hơn."
Vệ Tử Quân một thân vương bào màu đen thêu chỉ vàng, ngồi trên Hãn vị, một thân hắc bào càng làm cho gương mặt trở nên trắng nõn, ngọc quan màu đen đội trên đầu, vầng trán trơn bóng lộ ra, trên trán có một vết hồng ngân nho nhỏ chưa hoàn toàn khép lại.
Nàng vẫn như cũ, khó có thể thay đổi thói quen trước kia, luôn búi tóc trên đỉnh đầu, không giống thói quen của người Đột Quyết, thường thả tóc tự do. Mà hành động này của nàng, từ khi nàng làm Tả hiền vương, mọi người đều đã quen, cho nên cũng không ai cảm thấy không ổn, ngược lại cảm thấy mỗi ngày thưởng thức một thân nhẹ nhàng, khoan khoái, lưu loát của nàng, là một loại hưởng thụ.
Thấy đám đại thần một người lại một người hỏi, hỏi tới hỏi lui bất quá một vấn đề, Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340467/quyen-2-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.