Sứ giả Đại Dục rốt cục cũng đến, mang theo lễ vật của bọn họ, lúc sáng sớm mặt trời vừa lên đã cùng nhau đi vào nha trướng của Tây Đột Quyết khả hãn. Khôi phục buôn bán ở biên giới với Đại Dục, cử sứ giả mang lễ vật đến giảng hòa với Tây Đột Quyết, là thủ đoạn tất yếu của nước giàu.
Sứ giả Đại Dục mang đến các loại lúa mạch, đồ ăn, nông phẩm. Khi bọn họ mở những thùng đựng đồ ăn bằng đá vô cùng bắt mắt kia ra, mũi Vệ Tử Quân hơi cay cay, nàng nhẹ nhàng hít vào. Hóa ra người kia còn nhớ tới nàng.
Ở đó chính là những thứ nàng thích ăn nhất vải, chanh, dưa và trái cây... ướp đá.
Vệ Tử Quân mở thư do sứ giả mang đến, nhìn thấy nét chữ quen thuộc. Theo phép bình thường, dùng từ khách khí hữu lễ, hoàn toàn là lời hàn huyên của một quốc quân với một quốc quân khác đầy lễ tiết. Vệ Tử Quân xem xong, chậm rãi khép thư lại, mặt không một tia gợn sóng.
"Khăn Tư Lặc, ngươi tụ tập dân du mục, bảo bọn họ theo người Đại Dục học trồng lúa, ta hy vọng sang năm, Tây Đột Quyết ta có thể ăn lương thực tự mình trồng."
"Nhưng mà, khả hãn..." Khăn Tư Lặc chưa kịp nói có thủ vệ vào yết kiến, "Khả hãn, Cống Tùng Cống Tán không chịu ăn cơm."
"Được rồi!" Vệ Tử Quân nói chuyện với Khăn Tư Lặc, không có tâm tư nghe người nọ nói chuyện, "Không ăn thì không ăn đi."
Thấy nàng quay mặt lại, Khăn Tư Lặc nói tiếp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340465/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.