Edit: Lãnh Ngọc Băng Tâm
Beta: Tuyệt Thế Vô Song
Đây là mộng sao, nếu là mộng chỉ mong vĩnh viễn không cần tỉnh lại.
Lâu như vậy cho tới nay, từ lúc cha mẹ qua đời tới nay, lần đầu tiên có thể cảm nhận được bọn họ rõ ràng như vậy.
Vệ Tử Quân vươn tay, vội vàng muốn bắt đến bọn họ. Bắt đến , rốt cục bắt đến .
“Ba ba, mẹ, thực xin lỗi, thực xin lỗi.” Vệ Tử Quân vừa khóc vừa nói.
“Ngoan ngoãn nha.” Mẹ cười sờ sờ đầu nàng, ba ba thủy chung mỉm cười nhìn nàng, không nói một câu.
“Không cần đi! Mẹ không cần đi, không cần đi, ba ba! Ba ba!”
Thân ảnh mờ dần trong hư không, chỉ còn vương bên tai lời nói.
“Ngoan ngoãn nha —— ”
“Cô nương! Cô nương! Ngươi tỉnh rồi sao?”
“Ân…” Vệ Tử Quân rên rỉ một tiếng, hai mắt từ từ mở ra, khóe mắt vương theo nước mắt.
Đập vào mắt là một đôi mắt như nước mùa thu cùng gương mặt phóng đại.
Gương mặt kia thấy nàng tỉnh, liền nhanh chóng lùi lại .
“Sư phụ, vị cô nương kia tỉnh!” Gương mặt đó bỏ chạy rồi kêu lớn.
Cô nương? Nàng hiện tại là một cô nương?
Hết thảy đều tới quá mức đột ngột, nàng vẫn chưa kịp xác nhận giới tính của chính mình. Cúi đầu nhìn xem trên người đang đắp chăn, đầu vai lộ ra áo trắng vải thô mà không phải là áo giáp . Nói như vậy? Đó là giấc mộng? Hắn gọi nàng cô nương! Như vậy nghĩa là nàng vẫn là nàng!
Vì để chắc chắn thêm một chút, tay nàng bối rối hướng vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/147946/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.