Edit + Beta: Tuyệt Thế Vô Song
"Điệt Vân, có thể không uống dược được không?" Nhớ tới hai ngày trước, bị Điệt vân cưỡng bức uống, nôn ra toàn nước đen, Vệ Tử Quân nhíu mày.
"Không được,phải uống đủ ba ngày." Trả lời dứt khoát, cũng không lưu một tia thương lượng.
Vệ Tử Quân bất đắc dĩ thở dài, lời mà Điệt Vân nói..., nàng vẫn tin tưởng, có thể đem nàng từ kề cận cái chết kéo về, tin tưởng y đích thị là có y thuật cao siêu, cam chịu số phận đi.
"Nhanh uống đi, uống xong có trái cây." Dứt lời, Điệt Vân từ phía sau xuất ra một cái trái cây xanh biếc.
"Trái cây? ! !" Vệ Tử Quân lập tức hai mắt tỏa sáng, khuôn mặt trắng nõn cũng sáng rạng rỡ. Khi thấy trái cây màu xanh, hào quang lại ảm đạm xuống. "Xanh như vậy! Nhất định vừa chua lại vừa chát!"
"Ăn ngon lắm! Ngươi trước nếm thử."
Vệ Tử Quân tiếp nhận trái cây, thử cắn một cái. "A.... . . Thơm quá. . . Trái gì đây. . ." Cảm giác mềm mại, còn lưu lại hương thơm hai bên răng phía trong gò má, vị giống như đào giống như mận lại giống như dưa, nước tràn đầy, thịt dày da mỏng. Đang muốn cắn miếng thứ hai, lại thấy trái cây đã vào tay người khác.
"Uống thuốc, uống xong một lần nữa cho ăn."
Nhìn Vệ Tử Quân nhắm mắt nhăn mũi đem dược uống xong, lại đoạt lấy trái cây ăn như hổ đói, Điệt Vân vui mừng cười rộ lên.
Ngẫm lại hai ngày trước thấy nàng uống hết lại nhả, tâm không khỏi đau. Liền không để ý vất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/147947/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.