Edit ♥ Lãnh Ngọc Băng Tâm
“Nâng cốc hát ca, nhân sinh bao nhiêu… Ùng ục… Ùng ục…”
Một vị thiếu niên áo xanh ngồi trên tảng đá trên tay đang cầm bầu rượu ngửa lên uống hai ngụm
“Loại rượu này được ủ ngon thật, khó trách sư phụ nhỏ nhen như vậy, bữa nay sư phụ lại đi vắng tội gì không uống nhiều hơn một ít.” Thiếu niên áo xanh vừa than thở, vừa tìm một chỗ trống thoải mái nằm xuống.
Mặt trời ấm áp, không khí trong lành.Nhắm mắt nghĩ tới hương vị còn lưu lại trong miệng, giơ cao tay lại uống một ngụm.
“Ai u! Khụ khụ… Khụ khụ…” Miệng đang đầy rượu ngon, trên đầu bị hòn đá to rớt trúng, rượu ngay lập tức sặc lên mũi làm hắn ho sặc sụa.
Xoa xoa cái trán đau thật sự tức giận, kích động ngửa đầu định mắng to, chợt thấy một vật hướng hắn thật mạnh tạp đến.
Theo bản năng định trốn nhưng hắn lại do dự, mới đó mà vật nặng bay đến trước mặt.
Không kịp suy nghĩ quăng bình rượu trong tay vội vàng vận công, làm lực rơi của vật kia giảm xuống, kia trọng vật liền “Phác” một chút, rơi xuống trên người hắn
“Khụ khụ…” Lại là một trận sặc, may mắn vận công kịp thời, không lúc này chắc thành thịt bánh.
Phẫn nộ đẩy ra trên người vật thể, quay đầu nhìn kỹ, nguyên lai là một người, hơn nữa là một thân áo giáp quân nhân.
Nhớ tới tiếng rống chấn động trên kia lúc sáng, hắn cảm thấy hiểu được vài phần.
Lấy tay chẩn mạch. Tay của đại nam nhân như thế nào lại vừa trắng vửa nhỏ, khẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/147945/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.