“Nương, người cảm thấy con thêu hà bao đẹp không?” Trong tay Tưởng Bạch nắm một cái hà bao chuẩn bị lúc ngày tết bày tỏ hiếu tâm với trưởng bối “Dâng gấm vóc” thì dâng lên, lúc này nhớ tới vẻ mặt Cố Thu Ba lúc nói hà bao xấu xí, lòng tin bắt đầu dao động, chạy đến trước mặt Hạ Viên nói: “Phụ thân nói con thêu hà bao rất đẹp, nhưng vừa nãy Thục vương nói hà bao con thêu cho ca ca vô cùng xấu xí.” Cuối cùng thì lời của người nào mới là thật?
Khụ, có muốn nói thật hay không đây? Hạ Viên nhìn hà bao trong tay Tưởng Bạch, lại nhìn một chút mong đợi đầy ắp ánh mắt nàng, có chút rối rắm rồi. Con chúng ta hân hoan vui mừng học thêu hà bao, việc này dễ dàng sao? Thằng nhóc Thục vương kia làm chi phải chê nàng thêu xấu xí? Trẻ con mới sáu tuổi, có thể thêu thành như vậy cũng thôi đi. Lúc này nếu nói nàng thêu xấu xí, có thể đả kích lòng tin học thêu thùa của nàng hay không? Nhưng nếu nói nàng thêu đẹp, hiện tại quả thật là không nói ra miệng được.
“Tiểu Bạch, con chính thức học thêu thùa mới nửa năm, có thể thêu thành như vậy, đã rất lợi hại ở trong mắt phụ thân và nương.” Hạ Viên ôm chầm Tưởng Bạch, lời nói nhỏ nhẹ ấm áp nói: “Cũng như học công phu, con có thể đánh bại Thục vương là bởi vì thời gian con học dài hơn hắn. Thêu thùa này cũng giống vậy, chỉ cần học thời gian dài, tự nhiên thêu đẹp hơn.”
Tưởng Bạch nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tuong-mon/3147918/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.