Tuy Tưởng Bạch muốn lén lút đi theo đám người Tưởng Hoa An ra ngoài săn thú, tiếc rằng nàng tuổi nhỏ, ma ma nha đầu nhìn chặt, đâu có cơ hội chuồn êm đi ra ngoài? Chỉ đành phải trơ mắt nhìn Tưởng Huyền theo Tưởng Hoa An và Tưởng Hoa Khoan ra cửa, chỉ tức giận đến dậm chân mà thôi.
Hạ Viên thấy Tưởng Bạch vô cùng tức, bèn cười nói: “Tiểu Bạch, không phải con muốn ra ngoài đi dạo một chút, không bằng đi với ta đến Hạ phủ một chuyến đi, thật là hơn hai tháng rồi chưa gặp ngoại tổ mẫu con rồi.”
Tưởng Bạch vừa nghe sắp đi Hạ phủ, lúc này mới có một chút sắc mặt vui mừng. Chỗ ngoại tổ mẫu có rất nhiều đồ chơi nhỏ, mỗi lần qua, luôn có thể lấy được một hai món chơi vui, mới lạ hơn so với mua bên ngoài. Càng thêm trong bụng ngoại tổ mẫu có rất nhiều chuyện xưa chưa bao giờ nghe, nghe người thần xưa, đến Hạ phủ ngược lại là chủ ý không tệ.
Lại nói đám người Cố Chính Sung Cố Thu Ba không thấy Tưởng Bạch theo tới săn thú, không khỏi hỏi Tưởng Huyền: “Tại sao Bạch Ca Nhi không theo tới?”
“Bạch Ca Nhi từ nhỏ ốm yếu, không chịu được gió lạnh. Nương ta không cho hắn đến, sợ hắn có sơ xuất nào.” Tưởng Huyền cười nói: “Hắn đúng là muốn lén lút theo tới, có điều lắm thầy nhiều ma, đâu giấu giếm được người?”
“Ta nói, nương ngươi cũng quá cẩn thận rồi, nuôi hắn như bé gái.” Cố Thu Ba lắc lắc đầu nói: “Qua năm trong cung sẽ chọn thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tuong-mon/3147916/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.