Chẳng lẽ anh muốn làm chuyện này giữa thanh thiên bạch nhật? Cô không muốn, thực sự không muốn bị làm nhục lần nữa. Đôi tay anh không yên một chỗ cứ lần mò lần mò trên người cô, cô vùng vẫy nhưng lần nào cũng bất lực. Anh đang chiếm ưu thế khi sắp cởi hết quần áo trên người cô xuống thì có tiếng người gõ cửa phòng. Trời cứu cô rồi!
"Thiếu gia, Lạc tiểu thư… đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong hết rồi"
Dì Cố đứng bên ngoài cửa phòng nói vọng vào. May quá, dì tới kịp lúc. Anh bị tiếng gọi ấy làm mất hứng bèn đứng dậy chỉnh lại quần áo. Cô vơ lấy chăn che lấy người, may là áo chỉ bị tuột cúc chưa được cởi ra hẳn. Anh mở cửa bất thình lình làm dì Cố giật mình.
Dì Cố tò mò không biết anh và cô làm gì trong phòng mà lâu như thế nên thử ngó đầu vào xem. Dì Cố thấy cô đang ngồi trên giường quần áo xộc xệch còn anh thì cũng không kém… Dì Cố mỉm cười, anh liếc nhìn dì lẩm bẩm gì đó.
"Dì tới cũng thật đúng lúc quá nhỉ?"
"Đồ ăn nguội có thể hâm nóng lại được còn nếu thiếu gia và Lạc tiểu thư cần hâm nóng tình cảm thì dì sẽ không làm phiền nữa…"
Nói rồi dì Cố xuống dưới nhà. Anh cứ đứng ở cửa mãi không chịu đi, lẽ nào anh còn muốn làm cho bằng được? Anh quay đầu nhìn cô lạnh lùng hỏi:
"Có xuống ăn sáng không thì bảo?"
Cô gật đầu.
"Một chút nữa… tôi sẽ xuống!"
Anh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tra-thu/2028656/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.