Sở Nguyệt không nghĩ anh lại không biết đó là ảnh của Sở Hàn lúc nhỏ. Ả không biết bản thân vừa giúp anh tìm được vụ ân nhân của anh 16 năm về trước. Mắt anh đỏ àu lên, ở khóe mắt còn đọng lại vài giọt nước mắt sắp sửa rơi xuống. Chưa bao giờ thấy anh khóc, thật là hiếm hoi!
"Cô… nói lại lần nữa đi, đứa bé trong ảnh… là ai?"
Anh trừng mắt nhìn Sở Nguyệt, Sở Nguyệt cũng sợ anh lên đã nói ra một tràng.
"Là Sở Hàn, đó là chị Sở Hàn lúc nhỏ..."
Anh dọa cho Sở Nguyệt một phen chết khiếp. Anh không thể tin vào những gì vừa nghe thấy, vị ân nhân mà anh điên cuồng tìm kiếm bao nhiêu năm thì ra đang ở ngay bên cạnh mình. Anh cầm theo tấm ảnh vội vã chạy đi, chưa bao giờ anh lại gấp gáp như thế.
Sở Nguyệt chạy theo nhưng không theo kịp, không biết bản thân đã nói sai điều gì.
"Tại sao anh ấy có bức ảnh đó mà không biết đứa bé trong đó là ai? Tại sao khi biết là Sở Hàn anh ấy lại chạy bạt mạng như thế? Mình đã nói sai gì sao?…"
…
Anh tức tốc lái xe tới KFM, anh chạy đi mà quên luôn ăn mặc chỉnh tề. Anh vừa bước vào đã dọa đám nhân viên của Đài Truyền hình một phen hú vía anh đi tới đâu họ đều tự giác dẹp sang một bên nhường đường cho anh. Thậm chí khi tới thang máy, có rất nhiều người đã đợi ở đó rất lâu nhưng khi thấy anh họ lại không vào. Anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tra-thu/2028659/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.