Bởi vì Úc Lễ cái gì cũng không nói rõ ràng, cho nên Khương Ái cứ nghĩ anh ta cùng lắm rời đi vào lúc ba giờ sáng, sau khi cài đặt đồng hồ báo thức thì yên chí ngủ.
Đêm càng về khuya nhiệt độ trong phòng càng giảm, Khương Ái thoạt đầu còn nằm ở mép giường cố thủ tránh dây dưa với Úc Lễ, sau cùng nhích dần nhích dần tìm về nơi tỏa ra hơi âm.
Úc Lễ vừa mới chợp mắt đã bị Khương Ái làm cho tỉnh giấc, anh hạ mắt nhìn cái đầu ngọ nguậy chui rúc trong ngực mình, rồi nâng tay vòng qua eo cô kéo sát bên thân.
Hành động này khiến mọi động tác của Khương Ái ngừng lại, cô giống như chú cún con thỏa mái gầm gừ.
Mà tiếng kêu khe khẽ tưởng như vô hại này lại có khả năng đánh gẫy kiềm chế của Úc Lễ, cánh tay anh ta thêm phần xiết chặt, trong bóng đêm cúi đầu tìm kiếm đôi môi mềm mại, tham lam đòi hỏi chút ngọt ngào.
Anh ta vẫn dùng cách cũ, thô bạo mà chiếm lấy cô tới khi bên tai truyền đến thanh âm than vãn mới trở nên dịu dàng.
Úc Lễ không rõ như thế nào mới được cho là yêu? Anh ta chỉ biết khiến đối phương lệ thuộc, không thể rời xa mình.
Trong giấc mộng Khương Ái thấy mình đang cùng bố mẹ ngồi bên bàn cơm, thưởng thức món sườn nóng hổi do chính tay mẹ làm, vì vậy ở thế giới hiện thực liền vươn đầu lưỡi ra, đón lấy chiếc lưỡi tìm tòi cách thức tiến vào khoang miệng mình của Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-the-tro-thanh-day-to-cho-ong-trum/3351624/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.