Nói là đền áo cho Khương Ái, nhưng Úc Lễ lại chi tiền một cách hào phóng. Anh ta mua cho cô một đống đồ từ quần áo trong đến quần áo ngoài khiến cho cô quên sạch những bất mãn, ai oán trước kia mà cảm động không thôi.
Trong hoàn cảnh của cô hiện tại, ngoài những kẻ có ý xấu như Bắc Minh Cảnh ra thì mấy ai có lòng ra tay giúp đỡ?
Nói đi thì cũng phải nói lại, Úc Lễ tuy bề ngoài lạnh lùng thường hay nói lời khó nghe, nhưng với kẻ đã gây tội như cô thế là tốt lắm rồi.
Khóe mắt Khương Ái cay cay chạy theo đi bên cạnh Úc Lễ: "Ông chủ sau này anh già không tự xúc cơm được, tôi sẽ bón cho anh."
"Muốn theo tôi tới già cơ à?" Úc Lễ chậm bước, nghiêng đầu nhìn Khương Ái trào phúng.
Khương Ái gật đầu thể hiện tấm lòng: "Đúng vậy trừ khi anh không cần tôi nữa.". Truyện Tiên Hiệp
Úc Lễ thừa biết Khương Ái chẳng có bao nhiêu phần là thật lòng, nhưng vẫn nghiêm túc nói: "Tôi sẽ suy nghĩ."
"Còn tưởng Úc lão đại đi với tiểu thư quyền quý nào cơ, hóa ra là cháu gái tôi."
Lúc hai người ra khỏi cửa hàng thời trang, đâu đó truyền tới giọng nói khinh khỉnh.
Khương Ái là người nhận ra Khương Minh đầu tiên, sau đó không tự chủ được mà nép sau Úc Lễ.
Ông ta đi qua chỗ hai người đang đứng, cặp mắt hồ ly liếc xéo cháu gái:
"Khương Ái cháu ở chỗ Úc lão đại thế này, người ta lại nói chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-the-tro-thanh-day-to-cho-ong-trum/3351623/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.