Úc Lễ nhìn thấy dáng vẻ hèn nhát của Bắc Minh Cảnh liền cười khẩy, sau đó dùng hành động có chút trẻ con ôm lấy eo Khương Ái vênh váo đi vào thang máy.
Khương Ái đã quen với hành động tùy hứng của Úc Lễ, một phản ứng nhỏ nhoi khước từ cũng không có, đầu cúi xuống tựa vào ngực anh ta
trốn chạy ánh mắt dai dẳng từ Bắc Minh Cảnh.
Cánh cửa thang máy vừa khép lại, Khương Cẩm Chi người chứng kiến một màn ân ái kia nổi cơn ghen ghét quay sang chỉ trích Bắc Minh Cảnh:
"Tôi đã nói anh sớm ra tay cơ mà, anh thấy không? Đồ hèn."
Bắc Minh Cảnh vốn đã không mấy dễ chịu, lại thêm những câu mắng khó nghe từ Khương Cẩm Chi, hai tay nắm chặt lại, đỏ mắt nạt nộ:
"Khương Cẩm Chi."
Hắn ta sớm đã không ưa gì bố con Khương Cẩm Chi, chẳng qua giữa hai bên còn có giá trị lợi dụng mới cố gắng đè nén mà sống, nhưng nếu cô ta dám lên tiếng lần nữa hắn không đảm bảo sẽ để cô ta tròn mạng đâu.
Cũng may Khương Cẩm Chi còn biết sợ, theo đó ngậm miệng lại dồn sự bực dọc xuống dưới hai chân hậm hực dậm mạnh.
Ở phía bên kia, chiếc thang máy đưa đám người Khương Ái tới tầng thứ chín.
Thời điểm phân chia thẻ phòng Khương Ái phát hiện ra một vấn đề rất lớn, bọn họ có năm người nhưng chỉ có ba chiếc thẻ phòng, Úc Lễ lần lượt phát cho Vương Hạo, Ngô Giang và chính anh ta.
Vậy còn cô thì sao? Thẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-the-tro-thanh-day-to-cho-ong-trum/3351625/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.